Chiến Thần Biến

Chương 145: Giáo thụ trẻ tuổi.




Sáng sớm, sương mù dày đặc.

Thời điểm mặt trời đã lên ba sào, sương mù chưa tiêu tán, cả bầu trời phía trên Đằng Gia Trấn trở nên hỗn độn mông lung, ánh nắng rực rỡ chiếu vào trong sương mù, nhuộm cả màn sương mù thành màu vàng.

Đây đã là ngày thứ mười lăm sau khi Đằng Phi về tới nhà, sau khi về nhà, chuyện thứ nhất mà Đăng Phi làm chính là an trí tốt cho hai tỷ muội Âu Lôi Lôi cùng Âu Lạp Lạp, Bạo Long cũng bị một chút thương tích, tuy nhiên đối với vị hán tử từng chém giết ở Vực ngoại chiến trường mà nói, chút thương tích đó cũng không tính là cái gì, chỉ cần tĩnh dưỡng một chút là tốt rồi, khỏa Huyết Nguyên Đan kia, Bạo Long cũng không có lập tức dùng

Dùng cách nói của Bạo Long chính là: "Ta cảm thấy được ta có thể tự mình đột phá đến cảnh giới Đấu Tôn, hiện tại dùng, rất đáng tiếc...!

Đầu tiên, Đồng Phi nhờ y sự trong gia tộc lấy máu của hai tỷ muội u Lôi Lôi cùng u Lạp Lạp phân tích ra độc tố trong người bọn họ, từ đó cũng có thể xác định địch nhân mà minh chưa từng gặp mặt kia đến tột cùng là muốn làm gì.

Mấy ngày qua, Đằng Phi gần như không xuất môn, chính là ngày hôm sau sau khi trở về, đi tới dưới vách núi đen ở Gia Trấn tây, lẳng lặng đứng một hồi ở ngôi mộ chôn quần áo và di vật do Lục Tử Lăng lập, từ sau hôm đó cũng không ra ngoài lần nào. Dường như, cỗ mưa máu gió tanh sắp nổi lên ở Thanh Nguyên Châu không có một chút quan hệ với hắn.

Lại nói, một mảnh mưa máu gió tanh ở toàn bộ Thanh Nguyên Châu, thật sự không có nửa điểm khoa trương, gần như tất cả thế lực lớn ở Thanh Nguyên Châu, toàn bộ như là cá mập ngửi được huyết tinh trong biển rộng, điên cuồng hành động.

Vì thế, một tin tức kính bạo vô cùng không ngừng truyền ra, kích thích ánh mắt cùng thần kinh của mọi người.

Bát đại gia tộc bị đánh thuyền vỡ nát tan tành, thành viên của gia tộc không chết cũng trốn biệt tích, xem như xoá tên ở Thanh Nguyên Châu.

Đồng thời những ác sự do bát đại gia tộc đã làm, cũng lan truyền mãnh liệt ra ngoài hơn nữa so với Đăng Phi tưởng tượng càng chu toàn hơn chính là, những thế lực kia thậm chí đã tìm ra căn cứ chính xác về những ác sự mà bát đại gia tộc đã làm.

Không thể không nói đối phó với những thế lực này, thủ đoạn của Đằng Phi, ẽ dùng vũ lực để khuất phục mà thôi, mà những thế lực ở Thanh Nguyên Châu kia lại có thể căn bản làm tan rã được tất cả mọi thứ của đối phương.

Những thế lực cường đại này, một khi còn có thể đứng lên, uy lực sinh ra cũng tương đối kinh người a.

Tri phủ đại nhân của Thanh Nguyên Châu cũng đứng ra, mãnh liệt khiển trách bát đại gia tộc đồng thời tỏ vẻ nhất định phải viết số con, giao cho Hoàng để tạo ra một tương lai sáng sủa cho Thanh Nguyên Châu.

Đồng thời, lại truyền ra một tin, một tin tức rất thú vị, Lật gia một trong ba đại quý tộc ở Thanh Nguyên Châu chỉ trong một đêm, toàn bộ cả nhà đều bị người ta tiêu diệt.

Có người hoài nghi là Đằng Phi làm, nhưng trên thực tế, thời điểm Lật gia bị diệt khấu, Đăng Phi đang trên đường quay về Đằng gia, hơn nữa cũng công kha diện, có vô số chứng cớ có thể chứng minh chuyện này không có quan hệ gì tới Đằng Phi.

Chỉ sợ cũng chỉ có vị gia chủ đại nhân bấp bênh trong Trương gia kia, trong lòng mới có thể rõ ràng, nhưng chính hắn ốc còn không mang nỗi mình ốc a, làm gì còn tinh lực đi quản chuyện Lật gia có bị diệt môn hay không?

Sự kiện lần này ở Thanh Nguyên Châu gia tộc duy nhất không bị ảnh hưởng lớn chính là quý tộc lâu đời Phạm gia, nhưng đáng tiếc chính là, lão tộc trưởng Phạm gia trong thời điểm phong ba này liền mất tích.

Vì tỏ vẻ tôn trọng đối với thế gia, cũng rất ít có người đàm luận chuyện này, về phần tin tức rất nhiều cao tầng của Phạm gia đồng thời chết bất đắc kỳ tử, cũng đã hạn chế phạm vi lưu truyền ra ngoài.

Tri phủ đại nhân của Thanh Nguyên Châu như thế nào chỉ nở hoa, những thế lực kia giống như tằm ăn rồi, ăn vào tài phú của bát đại gia tộc, bản thân Phạm gia như thế nào, Trương gia gia chủ sứt đầu mẻ trán như thế nào,... Những chuyện này đều không có quan hệ gì tới Đằng Phi, hắn cũng không quan tâm tới chuyện này, khi hắn biết Lục Tử Lăng còn sống trong nháy mắt, trận thiên đại phong ba hắn tự tay tạo ra, cũng đã định trước không có quan hệ gì tới hắn.

Đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ của một mình Đằng Phi mà thôi, hiện tại cho tới tương lai, toàn bộ gia tộc ở Thanh Nguyên Châu tuyệt đối không thể đụng vào, không phải những gia tộc, bang hội cùng môn phái có thể lực cường đại ở trong châu phủ kia, cũng không phải bởi vì tri phủ đại nhân có công trấn áp bát đại gia tộc bạo loạn, lại càng không phải quý tộc Phạm gia không hề bị phong ba ảnh hưởng.

Mà là Đằng gia phồn hoa ở trên đại trấn kia, trước sau im lặng như một.

Đằng gia xuất nhân tài!

Những lời này gần như chiếm được tán thành của tất cả mọi người ở Thanh - Nguyên Châu, mười mấy năm trước, Đằng gia tam gia thanh danh hiển hách ở toàn bộ Thanh Nguyên Châu không người nào có thể địch lại.

Mười mấy năm sau, con hắn là Đằng Phi, thiếu niên không đầy mười bảy tuổi này lại ngạo thị chỉnh cân, ở Thanh Nguyên Châu không có người nào dám trêu chọc.

Hơn nữa, Đằng Phi thành danh cùng phụ thân Đồng Vân Chí trưởng thành với cường đại vũ lực, còn có điểm khác biệt, chính là Đăng Phi không phải quý tộc, không được chính phủ tán thành, nhưng ở Thanh Nguyên Châu, một người trẻ tuổi như hắn một tay biến đổi kết cục của các thế lực ở Thanh Nguyễn Châu, đã trở thành mục tiêu trong mắt mọi người, giống như yêu nghiệt, nhân vật cấp giáo thụ.

Lại nói tiếp, lực ảnh hưởng mà hiện tại hắn sinh ra, đã vượt xa so với lực ảnh hưởng của Vân Chí ở Thanh Nguyên Châu năm đó.

Thử nghĩ xem, một thiếu niên ba năm trước bị bát đại gia tộc, ba đại quý tộc đồng thời bức bách, không thể không tới Tây Thùy xa xôi, ba năm sau trở về, lợi dụng phương thức kinh diểm như thế bộc lộ tâm tư của mình, giống như Vương giả trở về.

Diệt Thác Bạt gia, diệt Vương gia, trấn áp quý tộc Phạm gia, bố trí kết cục của quý tộc Trương gia, nhóm lửa đốt Thanh Bình Phủ bảy đại gia tộc, thu mua tri phủ, cứng rắn chụp mũ bạo loạn cho một gia tộc có bối cảnh hoàng thân quốc thích cùng với bảy gia tộc ngang ngược khác liên quan, gần như là tội danh tạo phản.

Mỗi một sự kiện này, đều cho thấy mánh khóe cường ngành thiết huyết cùng với chỉ số thông minh cực cao cùng với thực lực cường đại khinh người năm nay.

Thế cho nên những gia tộc, môn phái cùng bang hội ở Thanh Nguyên Châu chiếm được lợi ích kinh thiên khi chia cắt bát đại gia tộc đều khen ngợi Đằng Phi, nói rằng hắn so với phụ thân còn lợi hại hơn. Chuyện này cũng không chỉ bởi vì bọn họ chiếm được lợi ích từ trong trận phong ba này, mà là vì lực lượng cường đại mà Đăng Phi thể hiện ra ở trong trận phong ba này, cùng với nhìn việc các thế lực có thù với hắn như Lật gia bị diệt môn, cho nên tất cả các thế lực ở Thanh Nguyên Châu đều tỉnh táo, không ai đi trêu chọc Đăng Phi.

Nguyên nhân đó chính là nguyên nhân được mọi người công nhận hắn là nhân vật cấp giáo thụ. Nhưng Đằng Phi lại trẻ tuổi như vậy, cho nên những người ở Thanh Nguyên Châu biết Đằng Phi, đều đối đãi với hắn giống như yêu nghiệt vậy.

Một loạt những thế hệ đồng lứa có tiền đồ sáng ngời trong bát đại gia tộc lúc trước năm đó tiếng tăm lừng lẫy ở Thanh Nguyên Châu đã bị chuyện này trừng phạt, tuy rằng không bị phán có tội, nhưng trên thực tế ai cũng biết, tiền đồ của bọn họ xong rồi.

Phục hưng lại gia tộc là một nhiệm vụ không có khả năng. Kết cục tốt nhất của những người trẻ tuổi này chính là được các thế lực lớn hơn nữa nhìn trúng, rồi đi theo người khác.

Đây chính là thủ đoạn chân chính.

Chính là xu thế sấm vang chớp giật.

Đánh chết đại xà, tuyệt không lưu lại hậu hoạn!

Về phần một loạt những thế hệ thanh niên trẻ tuổi còn sót lại trong bát đại gia tộc chính là phải nói tạm biệt thời cơ trả thù Đằng Phi, gần như không ai tin tưởng bọn họ có thể thành công.

Có gia tộc cường đại làm chỗ dựa cũng không phải là đối thủ của Đằng Phi, hiện giờ thành chó nhà có tang, chẳng lẽ còn có bổn sự gì sao?

Đằng Phi nghĩ tới vấn đề này nhưng không có gì sợ hãi, nam nhân chân chính, chính là phải làm những chuyện tình mà người khác không dám làm.

Về phần các ngươi muốn trả thù ta, bất cứ lúc nào ta cũng chờ đợi.

Đây chính là ý tưởng của Đằng Phi.

- Thiếu gia, kết quả xét nghiệm máu của hai vị tiểu thư kia đã có.

Một y sự của Đằng gia mang theo vẻ mặt cung kính đứng trước mặt Đăng Phi, trên tay cầm một quyển trục bằng da dê.

Trải qua mấy ngày này, trận thiên đại phong ba ở Thanh Nguyên Châu dưới con mắt của Đằng gia, ghi tạc trong lòng, đối với thiếu gia dòng chính lúc trước mười mấy năm giống như không tồn tại ở Đằng gia, không người nào không bội phục, thể cho nên mấy ngày gần đây, những tộc nhân thường xuyên từng châm chọc khiêu khích Đằng Phi trước đây, liền thay đổi thái độ, quay lại tạo quan hệ với Đằng Phi.

Đằng Phi đương nhiên sẽ không để những chuyện đó ở trong lòng, tuy rằng hắn không cười nhạo người không bằng mình, nhưng hắn cũng hiểu, sự thật chính là có nhiều người dệt hoa trên gấm, người bỏ đá xuống giếng cũng nhiều, về phần những người đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi,... thật sự là quá ít.

Lão gia tử hấp thu toàn bộ dược lực của khoa Huyết Nguyên Đan kia, sau khi bể quan ra ngoài, thực lực của bản thân không ngờ tăng lên tới bậc sáu cấp một! Cả người nhìn qua, dường như trẻ ra thêm mười tuổi.

Đối với Đằng gia mà nói, đây chính là một đại hỷ sự.

Mấy ngày nay, lão gia tử vẫn không tìm tới Đằng Phi để bàn về trận phong ba này, tâm phúc thân cận nhất của lão gia tử, lão quản gia Đằng Văn Khoa từng nói với người khác, lão gia tử bế quan lần này, hiểu được rất sâu, đối với đủ loại sự vụ của gia tộc, đã bắt đầu chuyển giao cho nhị gia Đằng Vân Lĩnh.

Bởi vì lão gia nói: Gia tộc, không nên trở thành gánh nặng trói buộc Đăng Phi, tâm của Đằng Phi không phải là dùng Đằng gia để trói buộc. Chỉ cần đứa nhỏ này vĩnh viên nhớ rõ hắn là người Đằng gia, như vậy là đủ rồi!

Lão gia tử đủ sáng suốt, ánh mắt cũng đủ độc ác, từ trận phong ba này Đằng Phi có thể đúng lúc bứt ra, đem ích lợi kinh thiên của bát đại gia tộc kia chắp tay đưa cho những thế lực khác ở Thanh Nguyễn Chậu liền đủ để nhìn ra được sự thông minh của hắn.

Lợi ích vĩnh viễn là nguồn gốc tai họa dẫn tới chiến tranh.

Người thông minh chân chính vĩnh viễn cũng không lấy tất cả lợi ích vào tay mình, kết quả thường thường rất khó coi, còn khó coi hơn cả chết.

- Ha ha, vất vả cho ngươi rồi.

Nhìn bộ dáng y sư có chút tiều tụy, cùng cặp mắt tối đen kia Đằng Phi mang theo vài phần xin lỗi nói.

Hắn biết rõ độc trong người hai tỷ muội u Lôi Lôi cùng u Lạp Lạp, khẳng định không tầm thường bởi vì đối phương nếu là hiểu biết chính mình liền khẳng định biết, Đằng gia là y dược thế gia, biết còn dám hạ độc, không phải đầu óc có vấn đề chính là nắm chắc tuyệt đối.

Nhìn những phân tích trên quyển trục bằng da dê này, Đằng Phi càng thêm khẳng định, là người sau.

- Không vất vả, không vất vả.

Vị y sư này của Đằng gia có chút không nghĩ tới, giáo phụ trẻ tuổi nổi tiếng khắp toàn bộ Thanh Nguyên Châu gần đây lại khách khí với mình như thế, không khỏi có chút sợ hãi, đỏ mặt nói:

- Lại nói tiếp, vẫn là chúng ta năng lực không đủ, nhiều thiên tài như vậy mới phân tích ra độc trong người hai vị tiểu như kia, người hạ độc quả thực chính là một thiên tài a.

- Nga? Ngươi nói rõ một chút.

Đằng Phi từ trên quyển trục bằng da dê có thể nhìn thấy thành phần của độc dược trong người hai tỷ muội Âu Lôi Lôi và Âu Lạp Lạp là gì, nhưng mấy thứ này khi trộn lại với nhau sẽ sinh ra hiệu quả gì, Đằng Phi cũng không rõ ràng lắm.

- Thiếu gia, ngài cũng thấy đó, độc tố trong thân thể của hai vị tiểu thư, tổng cộng từ tám loại độc tố của độc trùng kịch độc, cùng hai loại máu của ma thú không có độc, cùng với ba thành phần vô cùng hiếm thấy, có thêm phấn hoa quý giá lây từ thịt xương trắng của hoạt tử nhân, còn có thêm bảy thứ tách riêng ra, đều được xưng là dược liệu cực phẩm, trộn lẫn với nhau.

Y sự nói lên ngôn ngữ chuyên môn của mình, cũng không khẩn trương nữa, nhìn Đằng Phi cầm quyển trục bằng da dễ nhẹ nhàng gật đầu, nhưng vẻ mặt vẫn rất mê mang, tiếp tục nói:

- Trải qua suy luận của chúng ta, mọi người cũng nhất trí đoán độc trong người hai vị tiểu thư chính là Mộng Huyện Tình Nhân Tòa đã thất truyền vô số năm, chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

- Mộng Huyễn Tình Nhân Tỏa?

Đằng Phi không kiềm nội mở to hai mắt nhìn, lẩm bẩm một câu:

- Danh xưng này nghe rất tốt a ... đây là loại độc gì?

- Ha ha, thiếu gia, ngài đừng để danh xưng của nó mê hoặc, tiểu nhân có đề nghị này, nói ra, thiếu gia đừng trách tội a.

Y sư cẩn thận nhìn thoáng qua Đằng Phi, sau đó nhẹ giọng nói:

- Hai vị tiểu thư này, thiếu gia không thể để họ ở bên cạnh, nếu tâm của thiếu gia đủ độc, tốt nhất là ... khụ khụ, nếu không, hãy mau chóng đuổi bọn họ đi, bằng không, một khi độc trong người bọn họ đúng như loại độc mà chúng ta dự đoán, vậy hậu quả ... chắc chắn là không thể tưởng tượng nổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.