- Thiếu gia, chuyện này, ngài đừng làm khó dễ thuộc hạ a.
Ngô Dụng vẻ mặt cười khổ nhìn Đằng Phi nói:
- Thời điểm Tứ hoàng tử điện hạ dẫn bọn họ tới thuận tiện có để lại một câu, nói nếu thiếu gia không thích họ, liền chứng minh họ không có giá trị tồn tại.
Đằng Phi chau mày đầu, nói thật, hắn thật sự vô cùng chán ghét cảm giác bị người bắt buộc, hai thiếu nữ kia rất đẹp, hơn nữa thực lực dường như cũng đều mạnh, hai ba năm trước đây, họ đã là Đại Đấu Sư bậc bốn đỉnh phong, hiện tại có lẽ càng mạnh, có hai thị nữ xinh đẹp như vậy bên người, đích thật là điều mà mỗi một nam nhân đều muốn.
Nhưng vấn đề ở chỗ, hiện tại trong lòng hai song bào thai tuyệt mỹ này là muốn, họ ở bên cạnh mình, có phải có mục đích khác hay không? Thậm chí không chừng sẽ ra tay với Thiên đột nhiên gian.
Đằng Phi nhớ tới khuôn mặt anh tuấn của Tứ hoàng tử điện hạ kia, cùng với khí độ ở độ tuổi của hắn quả là không phù hợp, trong lòng chắc chắn chuyện này phi thường không đáng tin, hôm nay chú ý này của Tứ hoàng tử, không ai thích bên cạnh mình cất dấu hai cái định bất cứ lúc nào cũng có thể đâm mình.
Sau khi trải qua chuyện của Thanh Bình Phủ bát đại gia tộc cùng Phạm Trương Lật tam gia quý tộc, tính cách Đằng Phi biến đổi rất nhiều. Không lịch sự đả kích lão thiên chân, Đằng Phi tuy rằng trẻ tuổi, nhưng đã trải qua những chuyện mà có rất nhiều người cả đời cũng chưa từng có cơ hội trải qua, tính cách khờ dại chất phác cùng đơn thuần lúc trước, sớm đã bị cất dấu ở một góc sâu trong tâm hồn.
Nếu Đằng Phi không trải qua đủ loại đả kích, thời điểm mới tới Tây Thùy, hắn vị tất sẽ tàn nhẫn đối với chi nhánh Đằng gia ở Tây Thùy như vậy, bởi vì ở trong quan niệm nguyên bản của Đằng Phi, thân nhân chính là thân nhân, máu mủ tình thâm, thân nhân sẽ hại ngươi sao?
Khả đã trải qua sự phản bội của đại bá Đồng Văn Tráng, đã trải qua chuyện lật lọng cùng tàn nhân của bát đại gia tộc, đã trải qua việc Phạm Trương Lật không có danh dự của tam gia quý tộc, một lòng Đằng Phi, sớm đã trở nên lạnh như băng, đối mặt với thân nhân, hắn có thể như ánh mặt trời ấm áp, nhưng khi đối mặt địch nhân, hắn tuyệt không nhận từ nương tay.
- Sinh tử của bọn họ, dường như không quan hệ tới ta.
Đằng Phi ngẩng đầu nhìn lướt qua Ngô Dụng, thản nhiên nói:
- Ta không tin, Tứ hoàng tử sẽ vì loại chuyện này, liền giết chết hai cô gái như vậy.
Ngô Dụng nhìn Đằng Phi có chút không ngờ, trên mặt lộ ra nụ cười chua xót, đột nhiên quỳ trên mặt đất, trầm giọng nói:
- Cầu xin thiếu gia nhận lấy họ, bằng không, họ thật sự sẽ chết. Thiếu gia có từng nhớ rõ, Ngô Dụng là người bên cạnh thiếu gia chứ?
Đằng Phi ngồi ở chỗ kia không hề động, cũng không có nói gì, liền thản nhiên nhìn Ngô Dụng.
Ngô Dụng quỳ trên mặt đất, trên trán dần dần chảy ra mồ hôi, thật lâu sau, mới khàn khàn lên tiếng:
- thiếu gia, không phải là thuộc hạ bắt buộc thiếu gia, hai cô gái này, họ thật sự không xấu, từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh thuộc hạ, thuộc hạ coi họ như thân nhân của mình a.
- Hảo, có những lời này của ngươi, như vậy đủ rồi, các lý do khác, cũng không cần nói.
Đằng Phi nhìn Ngô Dụng, nói:
- người đứng lên, nhớ kỹ lời nói của ngươi, ta có thể lưu lại họ, nhưng tạm thời, để bọn họ theo người làm việc đi.
- Cảm ơn thiếu gia đại ân.
Thanh âm Ngô Dụng có chút run rẩy, trong lòng quả thực là cảm động, lúc trước hắn lựa chọn đi theo Đằng Phi, chính là bởi vì trên người Đằng Phi có nhiều ý vị hơn so với Tứ hoàng tử điện hạ, tuy rằng còn trẻ, nhưng làm việc lại hết sức thành thục, hơn nữa tuổi còn trẻ, một thân thực lực liền kinh người như thế, thành tựu tương lai dĩ nhiên không thể hạn lượng.
Trên thực tế, thời điểm hai người u Lôi Lối cùng u Lạp Lạp vừa mới được đưa tới, Ngô Dụng liền trước sau mấy lần cảnh cáo hai thiếu nữ, ngàn vạn lần không nên có ý niệm không tốt trong đầu, nếu có, thì sớm rời khỏi, bằng không hắn cũng không giữ được họ.
Nguyên nhân rất đơn giản, ngoại trừ thực lực cá nhân Đồng Phi không nói, hiện tại Hải Uy Thành Đằng gia, còn có Bạo Long chờ một đám công huân quý tộc đi tới Vực ngoại chiến trường, trong mắt những người này, đúng là chỉ nhận thức một mình Đằng Phi, bất luận kẻ nào, nếu muốn gây bất lợi cho Đằng Phi, bọn họ đều không chút do dự ra tay.
Đừng nhìn u Lôi Lôi cùng u Lạp Lạp thực lực hiện tại đều đã đạt tới tiêu Z chuẩn , nhưng chống lại nhóm người Bạo Long này , đó là một chút phần thắng 8 cũng không có Đại Đấu Sư bậc năm cấp sáu.
Không nói gì khác, chỉ cần sát khí như thực chất trên người Bạo Long, liền đủ để chấn nhiếp hai người, khiến cho một nửa thực lực của bọn họ cũng không phát huy được.
Đằng Phi hướng về phía Ngô Dụng khoát tay áo, nói:
- Cứ như vậy đi, để bọn họ đi theo người trước, thời gian này, ta chuẩn bị quay về phương Đông một chuyến.
- Thiếu gia ... Phải về phương Đông?
Ngô Dụng có chút kỳ quái, hắn cũng không rõ ràng lắm về những sự tình kia của Đằng Phi, hắn cảm thấy nếu ở Tây Thùy bên này hết thảy đều tốt lắm, sao lại đi a?
- Ngô Dụng, người đã là người của ta, ta cũng không gạt ngươi, ta năm đó đến Tây Thùy, là vì tránh họa.
Phi nhìn thẳng Ngô Dụng, nhẹ giọng nói:
- Ta lúc ở nhà, chọc phải một địch nhân cường đại, bất đắc dĩ phải đi tới Tây Thùy xa xôi, những người năm đó bức tử sư phụ ta, làm hại gia tộc của ta phân liệt, hiện tại lại điên cuồng đả kích gia tộc của ta, nếu ta không trở lại, chỉ sợ gia tộc của ta, sẽ bị hủy ở trên tay những người đó.
- Lại có loại sự tình này?
Ngô Dụng kinh ngạc, đồng thời, cũng có chút cảm động vì sự tín nhiệm của Đằng Phi đối với hắn, lập tức về mặt thành khẩn nói:
- thiếu gia, chuyện khác, ta Ngô Dụng không giúp được gì, nhưng chuyện này, thiếu gia ngàn vạn lần không nên bỏ ta lại, ít nhất, giúp thiếu gia bày mưu tính kế, đấu tranh anh dũng, Ngô Dụng ta đều có thể làm.
Đằng Phi mỉm cười, nói:
- Ngô Dụng, tâm ý của người ta lý giải, ta biết người là một người có ân thì sẽ báo, nhưng Hải Uy Thành bên này, ngươi cũng không thể ly khai, không nói gạt ngươi, cuộc sống trong tương lai, ta có thể sẽ thành lập một thế lực thuộc về mình, nhưng muốn thành lập thể lực, nhất định phải có tài lực cường đại để duy trì, người ở bên này, tập hợp tài phú cho ta, một ngày ta có bay vút lên cao, tự nhiên không thể thiếu công lao của ngươi.
- Thiếu gia…
Ngô Dung môi khẽ nhếch, sắc mặt hơi hơi đỏ lên, hắn có chút kích động, càng nhiều là cảm kích vì sự tín nhiệm của Đằng Phi đối với hắn, liền thi lễ với Đằng Phi, rồi nói:
- Sự tín nhiệm của thiếu gia đối với Ngô Dụng, Ngô Dụng ghi khắc trong lòng, thiếu gia xin yên tâm, Ngô Dụng còn sống một ngày, liền tuyệt đối cam đoan sinh ý của Hải Uy Thành bên này sẽ không bị quấy nhiễu gì.
Lời nói của Ngô Dụng cũng không tính là khoa trương, mặc kệ thế nào, hắn cũng từng là lão đại của thế lực ngầm ở Hải Uy Thành, sinh ý của Đằng gia sinh ý chỉ cần không bị nhân tố bên ngoài quấy nhiễu, liền tuyệt đối không có vấn đề. Nhất là những đồ sứ, tơ lụa cùng lá trà, vận chuyển từ Đằng Gia Trấn phương Đông quả thực chính là đứng đầu xã hội thượng lưu ở Huyền Vũ hoàng triều.
Những thứ này có thể trực tiếp đổi thành bạc trắng, loại tài phú này, là người bình thường khó có thể tưởng tượng. Nếu năm đó tam gia Đằng gia Đằng Vân Chí sống tới ngày nay, Đằng gia ... Có lẽ thật sự có thể phá khả địch quốc.
Hai người Đằng Phi cùng Ngô Dụng từ trong gian nhà gian đi ra, Ngô Dụng nháy mắt ra hiệu cho hai tỷ muội u Lôi Lối cùng u Lạp Lạp một cái, hai người lập tức đi tới trước mặt Đăng Phi, khom người thi lễ, đồng thanh nói:
- Tham kiến chủ nhân.
Ở phòng tiếp khách, trong khoảnh khắc yên tĩnh lại, tất cả mọi người có chút hâm mộ nhìn Đằng Phi, đều là nam nhân, ai không muốn có được hai thị nữ cực phẩm như vậy bồi bên cạnh a?
Đằng Phi ho nhẹ một tiếng, sau đó khoát tay nói:
- tốt lắm, các ngươi về sau liền đi theo Ngô Dụng làm việc đi.
Hai nàng liếc nhìn nhau, giữa song bào thai với nhau thường có tâm ý tưởng thông, đều có chút nghi hoặc, nhìn vị chủ nhân trẻ tuổi có tuổi tác xấp xỉ như mình, thầm nghĩ: chẳng lẽ chủ nhân không thích?
Hai người vẫn là rất có tự tin đối với dung mạo của mình, gần như phản ứng đầu tiên của tất cả nam nhân khi nhìn thấy họ, đều là vẻ mặt kinh diễm, rất ít người giống như Đằng Phi có thể bình tĩnh đối mặt với bọn họ như vậy.
Đương nhiên, ngoại trừ Tứ hoàng tử điện hạ, Tứ hoàng tử điện hạ dường như cho tới bây giờ vốn không có nhìn họ, dường như coi họ là không khí vậy.
Mà vị tân chủ nhân trẻ tuổi này, lại bình tĩnh nhìn thắng họ, trong mắt mang theo vẻ thưởng thức thản nhiên, cuối cùng một tia dục vọng đều không có.
- Dạ, chủ nhân.
Hai người đồng thanh nói một tiếng, trong ánh mắt của hai người khó nén nổi thần sắc thất vọng. Điện hạ bảo họ đi theo Đằng Phi, đích xác không có yêu cầu đặc thù gì, chỉ có một điều kiện, đó chính là, hầu hạ Đằng Phi thật tốt.
Nhưng trước mắt, thanh niên nhân này, dường như cũng không cho họ cơ hội này.
Trần Phương lúc này tới, nhẹ giọng nói với Đằng Phi:
- thiếu gia, hết thảy đều đã chuẩn bị tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát.
Đằng Phi nhìn thoáng qua mọi người trong phòng, nhẹ giọng nói:
- Hải Uy Thành bên này, nếu hết thảy đã bình thường, ta chuẩn bị về với ông bà một chuyến, ta đã ra ngoài ba năm, cũng nên quay về, toàn bộ mọi người, làm từng bước là tốt rồi.
- Chủ nhân, ta muốn đi với ngươi.
Bạo Long lên tiếng nói.
- Thiếu gia, mang theo cả ta nữa.
Đằng Vân Thảo nhìn Đằng Phi nóng lòng muốn thử, người khác không rõ Đằng Phi muốn làm gì, nhưng những lão nhân của Đằng gia như bọ họ đều rõ ràng.
Thiếu gia đây là muốn báo thù rửa hận a.
Cơ hội này, bọn họ đã từng có, ngẫm lại năm đó bát đại gia tộc hãm hại Đằng gia, còn có Phạm Trương Lật sỉ nhục của tam gia quý tộc, trong lòng mỗi một người của Đằng gia, đều có một cô lửa giận ngập trời.
Đừng nói tới ba năm này, những gia tộc đó căn bản không buông bỏ việc chèn ép Đăng gia, cho nên hầu hết sinh ý của Đằng gia ở toàn bộ Chân Võ hoàng triều, đều đã đóng cửa, nhưng những người này còn không buông tha Đằng gia, dường như muốn lấy luôn cả con đường hoàng kim. Những kẻ thù này không trừ, Đằng gia vĩnh viên cũng không có ngày yên tĩnh.
- Ngươi đừng đi theo thêm phiền, Tây Thùy bên này, cần các ngươi chủ trì.
Phi nhìn thoáng qua Đằng Vân Thảo, sau đó nói với Bạo Long:
- Ngươi đi theo ta, những người đi theo người đều có vợ rồi, để bọn họ lưu lại đi.
Bạo Long hơi hơi gật gật đầu, đích xác, đám sinh tử kia, đã không thích hợp lưu lạc chung quanh như hắn, đều đã có gia có nghiệp, chính là cần cuộc sống yên ổn.
- Cứ quyết định như vậy, chờ ta đi tiếp Hạ Hầu Tử tước một chút, chúng ta liền xuất phát.
Đằng Phi nói.
- Chủ nhân...
Hai nàng Âu Lôi Lôi cùng Âu Lạp Lạp sợ hãi nhìn Đằng Phi, đồng thanh nói:
- Thiếu gia mang theo chúng ta đi a, người bảo chúng ta làm gì cũng được, thiếu gia yên tâm, hai người chúng ta, tuyệt đối không gây phiền phức cho thiếu gia.
Đằng Phi nhìn Ngô Dụng, hơi hơi nhíu mày.
Bên kia Ngô Dụng khụ khụ hai tiếng, sau đó nói:
- thiếu gia đi chuyến này, cuộc sống hàng ngày, cũng đích xác cần phải có người chiếu cố, thiếu gia xin yên tâm…
Đằng Phi hiểu được ý tứ Ngô Dụng, chính là muốn mình yên tâm về bọn họ những vấn đề là, thật sự có thể yên tâm sao? Đằng Phi cảm giác có chút đau đầu, nhìn thoáng qua hai người này, sau đó nói:
- chuyện này, chờ ta bái phỏng Hạ Hầu Tử tước rồi nói sau.
Lúc này, bên ngoài bỗng nhiên có người đến báo:
- Hạ Hầu Tử tước tới chơi, muốn gặp thiếu gia.