Chiến Thần Bất Bại

Chương 5169:




Chương 5169

Giờ phút này Kiếm Ma cũng đang bày mưu tính kế với thiếu tông chủ, tông chủ Huyền Thiên Đạo Môn chỉ có một đứa con trai duy nhất, nếu thu phục được hắn, hoặc khiến hắn trung thành với Vạn Kiếm Tông, thì chẳng khác nào có được một nửa Huyền Thiên Đạo Môn!

Ngay cả tông chủ của Huyền Thiên Đạo Môn cũng không ngờ rằng, Vạn Kiếm Tông lại có ý đồ với con trai yêu quý nhất của mình!

Cả hai đều mang ý xấu, nên gần như hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của đám người Tiêu Chính Văn.

“Anh Tiêu, bọn họ hình như coi chúng ta là không khí!” Võ Anh Hào hơi kinh ngạc nhìn về phía hai người thiếu tông chủ và Kiếm Ma.

Trong lòng anh ta vô cùng đồng cảm với hai người bọn họ, chỉ sợ hai người này không biết bản thân đang đối mặt với một nhân vật khủng bố như thế nào?

Đừng nói hai người họ, thêm mười người nữa cũng chưa chắc đã là đối thủ của Tiêu Chính Văn!

Chỉ là thiếu tông chủ và Kiếm Ma không để ý nhiều như vậy, Tiêu Chính Văn còn chưa kịp nói gì thì hai người đã đồng thời tấn công đối phương!

“Ầm!”

Quanh người thiếu tông chủ phát ra một luồng ánh sáng mờ, một bộ áo giáp cầm kiếm vô ảnh vô hình xuất hiện, trong tay hắn cầm một thanh đao dài sáng loáng tản ra ánh sáng lạnh lẽo!

Bầu không khí xung quanh đột nhiên trở nên căng thẳng, ngay cả ánh trăng trên trời cũng bị ánh sáng lạnh lẽo này lấn át.

Kiếm Ma cũng rút ra kiếm Thanh Phong từ sau lưng, trên thanh kiếm dài màu đồng lóe lên ánh sáng lạnh lẽo sáng chói!

Giờ khắc này, khí thế quanh người hai người trở nên cực kỳ khủng bố, giống như hai vị chiến thần viễn cổ!

“Thiếu tông chủ, nếu anh không nói đạo nghĩa, vậy cũng đừng trách tôi!” Kiếm Ma cười khẩy, ý chí chiến đấu ngút trời!

Sau lưng hắn, vô số tia sáng bạc lóe lên, trong nháy mắt tạo thành một tòa vạn cổ kiếm trận, trong kiếm trận lại lộ ra vô số sao trời, sát khí đáng sợ khiến tất cả mọi người ở đây lùi lại mấy mấy bước!

“Đã sớm muốn lĩnh giáo Vạn Tinh Kiếm Trận của Vạn Kiếm Tông!”

Thiếu tông chủ cười mỉa, không hề tỏ ra yếu thế.

Một giây sau, hai người gần như đồng thời ra tay, kiếm quang chiếu sáng nửa bầu trời!

Thực lực của hai người này quá mạnh, khu rừng rậm trong bán kính trăm dặm lập tức bị san bằng!

Hai đạo kiếm trận khủng bố va chạm, như ngàn vạn ngôi sao đụng vào nhau, so với những người gọi là thiên tài kia thì hai người bọn họ đâu chỉ mạnh hơn một chút?

Cho dù đám người Vạn Phong hợp lực thì lúc ở trước mặt hai người này cũng không đỡ nổi một chiêu!

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Võ Anh Hào không khỏi hít một hơi khí lạnh.

“Thực lực của hai người họ thật sự không tầm thường!”, Võ Anh Hào hơi sợ hãi nói.

Tiêu Chính Văn chỉ đáp lại anh ta một nụ cười nhạt, sau đó đột nhiên bước ra!

“Bùm!”

Một âm thanh lanh lảnh vang lên, cây giáo Bá Vương từ hư không lao ra, va chạm với khí tức mạnh mẽ của hai người họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.