Chiến Thần Bất Bại

Chương 5152:




Chương 5152

Tiêu Chính Văn ở bên cạnh quan sát, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Võ Anh Hào nói: “Có thể ra tay rồi!”

“Cái gì?”

Cả người Võ Anh Hào đều thấy bất ổn!

Trước đó Khổng Tề Thiên chưa tới ra tay còn có cơ hội, nhưng ngay lúc này lại ra tay, có phải hơi kiêu ngạo quá rồi không?

Vấn đề là thực lực của Khổng Tề Thiên này hình như còn mạnh hơn phân thân ở vùng ngoài lãnh thổ không biết bao nhiêu lần!

Nếu như thật sự ra tay cướp đoạt, có thể thắng được hay không tạm thời không nói đến, chỉ sợ là ngay cả cơ hội trở về an toàn cũng chẳng có!

Nhưng không đợi Võ Anh Hào lấy lại tinh thần, Tiêu Chính Văn đã ra tay trước một bước!

Tốc độ của Tiêu Chính Văn quá nhanh, nhanh đến nỗi ngay cả Võ Anh Hào cũng không kịp phản ứng lại.

Những người khác lại càng không ngờ được, vào thời điểm mấu chốt này, nửa đường lại có người cắt ngang!

Theo đó một ánh sáng vàng hiện lên, ngay cả Vô Cực Tử cũng không biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy hình như trước mắt xuất hiện một luồng ánh sáng vàng, chói lóa đến mức hắn cũng không tài nào mở hai mắt ra được!

Chờ đến khi hắn bình tĩnh lại, mấy trăm tấm lệnh bài từ trên xuống dưới ở trên người đã không cánh mà bay!

Hắn bị cướp sạch rồi ư?

Tiêu Chính Văn không hề khách khí lấy mấy trăm tấm lệnh bài Huyền Vũ bỏ vào trong túi, ngay khi hắn xoay người muốn rời đi, Khổng Tề Thiên cũng định thần lại.

“Kẻ nào to gan như vậy?” khuôn mặt Khổng Tề Thiên không còn vẻ bình tĩnh, mà thay vào đó là sự ngạc nhiên và sửng sốt.

Trước mặt ông ta, ai dám làm càn như vậy?

“Anh muốn chết hả?”

Vô Cực Tử định thần lại, một kiếm quét ngang ra, kiếm khí kinh khủng chém xuống!

Tiêu Chính Văn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn Vô Cực Tử, lập tức nhẹ nhàng vung tay lên!

Trông có vẻ Tiêu Chính Văn chỉ có lực chiến đấu Chuẩn Thánh cấp một, nhưng nơi này là hành lang thời không, nói cách khác, nơi thời không này vốn đã rối loạn, mà cảnh giới của bất luận kẻ nào ở chỗ này, đều chỉ có thể phát huy ra một phần thực lực.

Ngược lại, đạo cảnh trong hành lang thời không có thể phát huy được nhiều hơn!

Nói cách khác, Tiêu Chính Văn vốn dĩ có đạo cảnh cực cao, giờ phút này, chẳng khác nào chắp thêm đôi cánh cho thực lực của anh tăng mấy lần!

Cùng với một cú vung tay này, một luồng khí vận Đế Vương lan ra giữa trời và đất!

“Rầm!”

Hai luồng sức mạnh vừa mới đụng vào nhau, Vô Cực Tử đã bị thổi bay chảy máu bởi lực phản vệ dữ dội!

Phân thân của Khổng Tề Thiên cũng bay tới gần Tiêu Chính Văn, giơ tay lên đánh một chưởng không thể địch nổi vào sau lưng Tiêu Chính Văn!

Tiêu Chính Văn cười nhạt, tuy rằng cảnh giới của đối phương vượt xa anh, thậm chí còn không biết cao hơn anh bao nhiêu cấp, nhưng nơi này là hành lang thời không, đạo cảnh mới là vương đạo!

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn xoay người, ánh sáng màu bạc lóe lên trong tay áo Tiêu Chính Văn, ngay sau đó, cây giáo Bá Vương bắn ra theo chiều ngang!

Một luồng khí tức bá đạo thiên hạ quét ngang trong nháy mắt, ngay cả trời đất một phương cũng rung chuyển!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.