Chiến Thần Bất Bại

Chương 5103:




Chương 5103

“Thay vì tới lúc đó nước mất nhà tan, chi bằng bây giờ mạo hiểm thử một lần!”, Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

Thật ra với trình độ hiểu biết của Tiêu Chính Văn về hành lang thời không thì bảo vệ tính mạng của vài người chỉ là chuyện nhỏ.

Hơn nữa mấy người Long Nguyệt cũng cực kỳ có niềm tin vào Tiêu Chính Văn!

Chỉ cần là dưới sự chỉ dẫn của Tiêu Chính Văn, bọn họ căn bản không thể gặp nguy hiểm tới tính mạng!

Cho dù thật sự giống như Võ Anh Hào nói, vì thế tục, vì Hoa Quốc, bọn họ cũng sẽ không khước từ!

Võ Anh Hào thấy mấy người Long Nguyệt đều mang theo vẻ mặt bình thản thì cũng chỉ đành gật đầu nói: “Nếu đã như thế thì tôi cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là các vị nhất định phải thật cẩn thận mới được!”

Thật ra không phải Võ Anh Hào chưa từng nghĩ tới chuyện dẫn con cháu nhà họ Võ tới hành lang thời không, chỉ là khí thế và sự dũng cảm này không phải ai cũng có!

“Cho dù bọn họ chẳng thể đi hết cả chặng đường thì cũng có thể tìm ra được một số “cảng tránh gió” bên trong chặng đường này, hàng chục nghìn năm trở lại đây, cũng có không ít người dân Hoa Quốc xây dựng cứ điểm ở bên trong hành lang thời không!”

“Tôi tin rằng nể tình đồng bào, đối phương cũng sẽ không thấy chết không cứu!”, Võ Anh Hào trầm tư một lúc rồi lại lên tiếng.

“Ồ? Bên trong hành lang thời không còn có người của Hoa Quốc chúng ta ư?”, Long Hình nghi hoặc hỏi.

“Đương nhiên, từ xưa tới nay, cũng chỉ người Hoa Quốc mới có tư cách tiến vào hành lang thời không, hơn nữa theo như tôi được biết, còn có không ít nhân vật lớn bên trong truyền thuyết, vẫn ở lại bên trong hành lang thời không!”

“Vậy nên nếu thật sự các vị thực sự gặp phải nguy hiểm tới tính mạng thì vẫn còn có cơ hội sống sót!” Võ Anh Hào nói.

“Ồ? Thật sao?”, Tần Lương Ngọc lên tiếng với vẻ không dám tin.

“Đương nhiên có, Đế Tân và Khương Thượng đều ở bên trong, bề ngoài Khương Thượng là môn đồ của Côn Luân, thế nhưng thực tế thì không phải, ông ta là do Võ Vương cử đi truy sát Đế Tân!

“Hơn nữa thực lực của bản thân Khương Thượng cũng có thể xưng là con cưng của trời một thời, cũng là nhân vật đủ để dẫn dắt cả một thời đại!”

Dù là ai trong số hai người họ thì cũng đều đủ để chấn động nhân thế!

Đế Tân thân là Nhân Hoàng cuối cùng, sự sống chết của ông ta vẫn luôn là một bí ẩn!

Còn về Khương Thượng thì càng giống như nhân vật trong truyền thuyết!

“Vậy nên nói, nếu như anh Tiêu cố chấp muốn dẫn mấy người vào trong, gặp phải rắc rối thì cũng có thể đi tìm bọn họ, ít nhất có thể nhận được chút ít sự giúp đỡ!”, Võ Anh Hào khẽ cười nói.

Dẫu sao mọi người cũng đều là con cháu Hoa Quốc, hơn nữa vật đổi sao dời, có lẽ cũng sẽ không có thù oán gì nữa đâu.

Chỉ là, Võ Anh Hào vừa mới nói dứt lời, một thành viên trong điện Thần Long bước nhanh tới trước mặt Long Nguyệt, thấp giọng thì thầm mấy câu.

Sau khi người đó đi, Long Nguyệt nói với biểu cảm hơi nghiêm trọng: “Long Vương, bên phía nhà họ Trần ở vùng ngoài lãnh thổ đã có hồi âm rồi, bọn họ nói…”

“Nói gì?”, Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn về phía Long Nguyệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.