Chiến Thần Bất Bại

Chương 4843:




Chương 4843

 

Thực ra cái chết không đáng sợ, điều đáng sợ là sự dằn vặt, đau khổ khi chực chờ cái chết ập đến!

 

“Rốt cuộc Tiêu Chính Văn đang muốn làm gì?” ngay cả kiếm sĩ hoàng kim số một như Elon cũng đứng ngồi không yên.

 

Thật ra, ông ta đã chuẩn bị chiến đấu với Tiêu Chính Văn rồi, nhưng chớp mắt, mấy ngày đã trôi qua, phía Tiêu Chính Văn vẫn không có động tĩnh gì.

 

Ông ta không tin Tiêu Chính Văn sẽ dễ dàng bỏ qua cho ông ta như vậy. Ngay cả nhân vật lớn như Kiếm Thánh cũng chết trong tay Tiêu Chính Văn, ông ta là đại diện cho Giáo Đình một phương, cũng không thể thoát thân được.

 

Gia tộc Zesis cũng đứng ngồi không yên, mặc dù Tiêu Chính Văn chỉ là một hậu bối, nhưng thực lực lại vô cùng mạnh mẽ, đây quả thực là người bọn họ chỉ có thể ngước nhìn sùng bái, không bao giờ có thể sánh bằng.

 

“Hừ! Chỉ là một tên nhãi mà lại có thể khiến chúng ta sợ hãi sao?”

 

Tộc trưởng của Gia tộc Zesis là York gõ mạnh cây gậy xuống đất.

 

Bây giờ ông ta đang vô cùng sợ hãi. Ngay cả thế lực lớn ẩn thế như Vạn Kiếm Cốc cũng bị Tiêu Chính Văn tàn sát, so với bọn họ, gia tộc Zesis chỉ như con kiến, một khi Tiêu Chính Văn đánh đến cửa thì hậu quả…

 

Cho đến bên bây, các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ mới nhận ra trước đây bọn họ đã đối đầu với nhân vật lớn nào.

 

Cũng nhận ra rằng bọn họ đã sai lần thế nào.

 

Trước đây, bốn cậu chủ Chiến Quốc bị Tiêu Chính Văn quay vòng vòng, bọn họ chỉ cho rằng đó là do Tiêu Chính Văn may mắn.

 

Sau đó, sau khi Tử Cống đích thân rời núi, bọn họ đã từng tin rằng vận may của Tiêu Chính Văn đã hết.

 

Nhưng cuối cùng, không chỉ Tử Cống bị đánh tan xác, mà cả Kiếm Thánh cũng chết.

 

Bỗng chốc, cả vùng ngoài lãnh thổ đều trở nên hỗn loạn.

 

Ngược lại, Tiêu Chính Văn và điện Thần Long lại yên lặng hơn nhiều.

 

Thực ra những ngày ra, Tiêu Chính Văn luôn giúp người trong điện Thần Long trị thương, để bọn họ mau chóng phục hồi sức lực.

 

Nhưng trong trận chiến với Thánh Kiếm, tất cả mọi người có mặt đều thấy rõ ràng rằng Tiêu Chính Văn đã truyền gần hết sinh khí của mình cho Hạng Vũ, có thể nói rằng trong trận chiến đó, tuy Tiêu Chính Văn đã thắng, nhưng cũng bị tổn hại không nhỏ.

 

Cộng thêm sự vất vả mấy ngày qua, trên mặt Tiêu Chính Văn cũng lộ rõ vẻ mệt mỏi!

 

“Cậu Tiêu!”

 

Tần Lương Ngọc nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào phòng làm việc của Tiêu Chính Văn.

 

“Sao vậy?” Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn Tần Lương Ngọc hỏi.

 

Tần Lương Ngọc do dự một lúc, rồi mới lo lắng nói: “Cậu Tiêu, cậu thật sự không sao chứ?”

 

Trước đây, Tiêu Chính Văn đã trải qua vô số trận chiến sinh tử nhưng chưa bao giờ lộ ra một chút mệt mỏi, bây giờ vẻ mệt mỏi trên mặt Tiêu Chính Văn khiến cho Tần Lương Ngọc và những người khác phải lo lắng hỏi thăm.

 

Một trận chiến lớn sắp xảy ra, bất kỳ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhìn ra được, dù là Tiêu Chính Văn hay là Điền Kỵ, thì đều đang tập hợp sức mạnh để giáng cho đối phương một đòn cuối cùng.

 

“Tôi không sao, mọi người không cần lo cho tôi, tôi chỉ là mất đi chút sinh khí mà thôi, không có gì đáng ngại!” Tiêu Chính Văn nói với vẻ mặt mệt mỏi.

 

“Nhưng mà…”

 

Tần Lương Ngọc vừa mở miệng đã bị Tiêu Chính Văn cắt ngang: “Không có gì đáng ngại, chỉ là hơi mệt mỏi mà thôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.