Chiến Thần Bất Bại

Chương 4769:




Chương 4769

 

La Thiên Hựu khẽ gật đầu nói: “Ừ, bên phía Sở Giang Vương cử người tới chưa?”

 

“Một trong số mười phán quan – Trần Đình Chi đã tới rồi!”, người mặc đồ đen cung kính đáp lời.

 

“Tốt! Thế trận như vậy đủ để đảm bảo không có sơ suất gì rồi! Trận chiến này có liên quan tới tương lai của âm phủ, không được để xảy ra chút sai sót nào!”

 

Nói tới đây, La Thiên Hựu liếc nhìn Tả Phượng Kiều phía bên cạnh.

 

“Tìm được người thần bí kia chưa?”, Tả Phượng Kiều dường như không quan tâm tới trận quyết chiến ngày hôm sau, ngược lại tâm tư đều đặt hết trên người cái người thần bí kia.

 

“Bây giờ vần chưa thể xác định được thân phận của cậu ta, có điều chúng tôi vấn đang tận lực tìm kiếm!”, La Thiên Hựu lại lên tiếng.

 

“Dù thế nào cũng phải mau chóng tìm được người này trước mấy người Sở Giang Vương!”, Tả Phượng Kiều trầm giọng dặn dò.

 

“Gô chủ cứ việc yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lực! Chỉ là, trận chiến ngày mai thì sao?”

 

“Hừ, chỉ là một kẻ tiểu bối, không đáng để lo lắng, mặc dù hắn cũng là cao thủ Thiên Cảnh, thế nhưng trong vòng ba chiêu là đủ để đoạt mạng hắn rồi!”

 

Tả Phượng Kiều hừ một tiếng, nói.

 

Theo cô ta thấy, trận chiến này căn bản chẳng có gì hồi hộp, gi3t ch3t đối phương chẳng qua chỉ là việc diễn ra trong nháy mắt mà thôi!

 

Trên đồi Ước Cự lúc này, Tiêu Chính Văn lại ném Judah xuống núi giống như vứt rác.

 

“Thân xác này lại hoàn mỹ thêm mấy phần rồi, chắc hẳn đã có thể ứng phó với trận đấu ngày mail”, Tiêu Chính Văn khế siết tay thành nắm đấm, sau đó đặt chân lên tia sáng và rời đi!

 

Trưa ngày hôm sau, bên ngoài điện Thần Hoàng đã kín mít người từ lâu.

 

Vô số cao thủ trong âm phủ đứng giữa hư không, yên lặng chờ đợi Tiêu Chính Văn xuất hiện!

 

Cả bầu trời toàn là khán giả bên phía âm phủ, chỉ riêng loại khí thế này đã đủ để áp đảo bất cứ người nào!

 

Đừng nói là đấu với Tả Phượng Kiều, đổi lại là người bình thường, dù chỉ mới nhìn thấy cảnh tượng trước mắt đã mất đi hết ý chí chiến đấu!

 

Lúc này, vô số người đều đổ đồn ánh mắt về phía con đường dẫn tới vùng ngoài lãnh thổ, những ánh mắt sắc lẹm khoá chặt lấy tia sáng ở phía chân trời!

 

Đúng vào lúc này, một thần hồn đột nhiên xuất hiện trong tâm mắt của mọi người!

 

Mà bên cạnh Tiêu Chính Văn còn có một cơ thể giống như mới chết, trôi lênh bềnh ngay sát cạnh anh!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt rất nhiều người đều lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

 

“Hừ, mang theo thân xác tới đây mà đã cho rãng có thể thắng được trận đấu này rồi ư?”

 

“Theo tôi thấy, 90% thân xác đó sẽ trở thành quan tài của hắn tai”

 

“Trận chiến ngày hôm nay, dù Tiêu Chính Văn từng huy hoàng ra sao thì cũng phải chết ở nơi này!”

 

Nghe mọi người bàn tán, Trần Thiên Nam cũng cười khẩy, bước ra phía trước và đi về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu Tiêu, không biết cậu đã suy xét xong chưa?”, Trần Thiên Nam nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt đắc ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.