Chiến Thần Bất Bại

Chương 4753:




Chương 4753

 

“Ngay cả ông nội cũng phải nhìn anh ta bằng con mắt khác!”

 

Cậu thanh niên không chỉ là cháu trai của Sở Giang Vương mà còn là sự tồn tại đỉnh cao trong lớp thanh niên của thập điện âm phủ!

 

“Điểm hơn người? Người giống như vậy đâu chỉ đơn giản là vượt hơn người thường, cháu từng thấy có ai liên tiếp đánh bại ba cường giả đỉnh cao chỉ trong vòng một ngày chưa?”

 

Sở Giang Vương nghiêm túc nói.

 

“Ông nội, chẳng bao lâu nữa cháu cũng có thể…

 

“Cháu ư? Cháu còn kém xa lắm, chưa nói tới người khác, chỉ riêng Judah đã là sự †ồn tại mà cả đời này cháu chẳng thể nào vượt qua được rồi!, Sở Giang Vương bất lực thở dài một tiếng.

 

Mặc dù ông ta kỳ vọng rất cao vào cháu trai của mình, thế nhưng cũng tự biết thực lực của nó đến đâu.

 

Cháu trai của mình tương lai có thể đạt tới độ cao ra sao không ai hiểu rõ hơn ông ta!

 

Có một số chuyện căn bản không chỉ dựa vào năm tháng là có thể giải quyết được!

 

Thứ như là tư chất cũng tuyệt đối chẳng thể bổ sung thông qua nỗ lực!

 

Cùng lúc này, sau khi Tiêu Chính Văn ở về phương Bắc thì tới tìm Diệp Phàm.

 

“Diệp Phàm, Hạo Thiên rốt cuộc có xuất thân thế nào? Có phải là người của nhà họ Hiên Viên không?”, Tiêu Chính Văn nghiêm túc hỏi.

 

“Anh Tiêu, cái này tôi cũng không rõ lắm, tôi chỉ biết là trên ngực cậu ấy có một vết bớt hình kiếm!”, Diệp Phàm nghĩ ngợi rồi lên tiếng.

 

Chỉ trong nháy mắt, Judah đã biến thành một ông lão già nua, làn da thô ráp như giấy, sắc mặt vàng vọt!

 

Sức mạnh bên trong cơ thể hắn gần như cũng đã bị Tiêu Chính Văn rút hết chẳng còn gì!

 

Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn nới lỏng tay, Judah vốn bừng bừng khí thế lúc này lại giống như một người da bọc xương, cả người mềm nhũn vô lực, thậm chí ngay cả việc đứng thẳng cũng cực kỳ khó khăn!

 

“Ừ, không tệ!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ năm tay, gật đầu với vẻ cực kỳ hài lòng!

 

May nhờ có sức mạnh mãi không cạn kiệt bên trong cơ thể .Judah mà bản thân lại có thể ăn nhập thêm vài phần với cơ thể này!

 

“Anh mau chóng khôi phục thể lực, thêm thời gian nữa tôi vẫn sẽ còn tới tìm anh!”

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn .Judah đang xụi lơ trên đất, cười nói.

 

Nghe thấy lời này, cả người .Judah đều cảm thấy không ổn!

 

Tiêu Chính Văn rõ ràng đang coi hắn như là chất dinh dưỡng để nuôi dưỡng cơ thể, chưa nói tới việc suýt thì hút cạn hắn, qua vài ngày còn muốn tới thêm lần nữa?

 

dudah sợ tới độ hết lăn lại bò chạy vào trong thần điện trên đỉnh đồi Ước Cự, đóng chặt cửa lớn, thậm chí còn không dám nhìn Tiêu Chính Văn thêm một lần!

 

Dù hắn có vô liêm sỉ, thấp hèn tới đâu, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, những thủ đoạn nhỏ nhặt đó căn bản chẳng đáng để nhắc tới!

 

Giống như Tiêu Chính Văn giờ căn bản không phải là người mà đẳng cấp như hắn có thể so bì!

 

Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, hắn giống như một học sinh tiểu học, căn bản chẳng đỡ nổi một đòn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.