Chiến Thần Bất Bại

Chương 4729:




Chương 4729

 

Mà thông tin này cũng đồng thời lan truyền khắp âm phủ, bên phía Hoa Quốc cũng đồng loạt đổ đồn ánh mắt về phía Vy Hào thêm lần nữa.

 

Dẫu sao trận đại chiến giống như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự dòm ngó của không ít người, gần như vào cùng một ngày, vô số cao thủ đã đồng loạt tiến về phía Vy Hào.

 

Cả bầu trời Đông Hải gần như đều là những người tới xem.

 

Chỉ có điều, những người này không hề tiến vào phạm vi thế lực của Vy Hào mà chỉ quan sát từ xa.

 

Một mặt, những người này vẫn kiêng nể thực lực của Abe Seimei, không dám tuỳ ý tiến vào địa bàn của Vy Hào, mặt khác, giữa âm phủ và Abe Seimei cũng từng có ước định.

 

Đối phương chỉ khuất phục, thế nhưng không nói lên răng cường giả của Hoa Quốc có thể tuỳ ý tiến vào Vy Hào.

 

Đặc biệt là Abe Seimei và Tả Bạch Đào là hai tự tồn tại đỉnh cao, cho dù đắc tội với bên nào thì hậu quả cũng đều không phải là thứ mà những người này có thể gánh vác được.

 

Đây cũng là lý do tại sao đã mấy trăm năm không có ai dám đi khiêu chiến với những cường giả đỉnh cao này, bởi vì tới lúc đó đen đủi không chỉ là bản thân mà còn có khả năng là thế lực phía sau lưng mình nữa.

 

Thế nhưng, trận đại chiến hiếm có như vậy, nếu như không thể tận mắt chứng kiến, đối với rất nhiều người mà nói đều sẽ ân hận cả đời!

 

Dẫu sao cao thủ ở cảnh giới như vậy giao đấu không phải ngày nào cũng có thể chứng kiến, dù chỉ là quan sát thì cũng có thể giúp cho bọn họ thu được rất nhiều lợi ích từ bên trong.

 

Bên phía Tiêu Chính Văn lúc này cũng dẫn đám người chuẩn bị xuất phát.

 

Diệp Thiên Thuận không chỉ thấy hơi lo lắng, mặc dù Tiêu Chính Văn có thực lực của cao thủ Thiên Cảnh, thế nhưng nơi này dấu sao cũng là âm phủ, cơ thể mà Tiêu Chính Văn sử dụng còn lâu mới đạt được tới cảnh giới Thiên Cảnh!

 

Vả lại, Huyết ồ Trì mặc dù có tác dụng bảo hộ nhất định đối với thân xác, thế nhưng đồng thời khi thân xác của con người ngâm trong tà khí và máu tanh suốt khoảng thời gian dài thì khó tránh khỏi xuất hiện vấn đề.

 

Loại cao thủ như vậy giao đấu, chỉ cân một chút sơ suất cũng tượng trưng cho người sống kẻ chết chứ không chỉ đơn giản là bại trận như thế nữa.

 

Mà từ mấy trăm năm trước, Abe Seimei đã đột phá lên Thiên Cảnh, lúc này rốt cuộc có cảnh giới ra sao, e rằng chẳng một ai biết, có điều, với thiên phú và danh tiếng của ông ta ở Vy Hào thì thấp nhất cũng ở ngưỡng Thiên Cảnh cấp hai.

 

Nhiêu đó cũng đã cách biệt cả một bậc cảnh giới, cũng có thể nói, Tiêu Chính Văn không chỉ phải chống lại sự trói buộc của âm phủ dành cho anh mà thân xác bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra vấn đề, vẫn phải ngược dòng chém giết!

 

Đổi lại là người khác, thậm chí ngay cả dũng khí ra tay cũng chẳng còn nữa, còn Tiêu Chính Văn vẫn mang dáng vẻ ngập tràn tự tin, điều này càng khiến cho Diệp Thiên Thuận lo lắng muôn phần.

 

“Gậu Tiêu, theo như tại hạ thấy, trận chiến này cậu phải suy xét cho cẩn thận!”, Diệp Thiên Thuận cuối cùng vẫn không nhịn được mà lên tiếng “Phải đó, cậu Tiêu, dầu sao thực lực của thân xác này cũng chỉ ở Đế Cảnh đỉnh cao, vân còn một khoảng cách nữa với Thiên Cảnh, chuyện này…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.