Chiến Thần Bất Bại

Chương 4718:




Chương 4718

 

Dù ở vùng ngoài lãnh thổ hay âm phủ, thực lực mới là thứ quyết định mọi thứ.

 

Thân phận, thể diện gì đó đều không thể băng thực lực.

 

Chấn Bắc Thần cũng vậy, ông ta biết nếu hôm nay không cúi đầu trước Tiêu Chính Văn thì lần sau, ông ta sẽ không còn may mắn chỉ bị Tiêu CHính Văn giãm vào mặt ở trước mặt mọi người nữa.

 

“Đời người đâu đâu cũng là ngã tư, đôi lúc, một khi đã đưa ra lựa chọn sai lầm thì sẽ không thể quay đầu được nữa!”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Nghe vậy, Chấn Bäc Vương sợ tới mức mồ hôi chảy như mưa, không ngừng cầu xin lòng thương xót.

 

Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều đã biết vị đại thần trước mặt này đáng sợ như thế nào!

 

Hạo Thiên lúc trước sao có thể sánh được với nhân vật này?

 

Cho dù Hạo Thiên chưa chết thì hôm nay cũng phải quỳ phục trước nhân vật lớn này.

 

Mãi đến khi bữa tiệc kết thúc, Chẩn Bắc Vương vẫn ngoan ngoãn quỳ ở cửa quán rượu, không có sự cho phép của Tiêu Chính Văn, ông ta không dám đứng dậy!

 

Lúc này, Chấn Bắc Vương không hề oán hận Tiêu Chính Văn, mà thầm oán hận Diệp Thiên Thuận.

 

Trước đó ông ta đã chính tai nghe thấy đám người bên cạnh đang bàn luận về chuyện một cái tát của Tiêu Chính Văn đã biến Lý Thiên Tứ thành sương máu.

 

Nếu lúc Diệp Thiên Thuận đến, nói tin tức này với ông ta thì ông ta đâu còn dám khiêu khích bọn họ?

 

Nếu ông ta không khiêu khích thì sao phải chịu sự sỉ nhục như ngày hôm nay?

 

Tất cả chuyện này đều là do hai bố con Diệp Thiên Thuận!

 

Với sức chiến đấu của ông ta, cũng có khả năng giết Lý Thiên Tứ, nhưng một cái tát đã có thể biến đối phương thành sương máu thì ông ta không dám nghĩ.

 

Mãi cho đến khi bữa tiệc kết thúc, người nhà họ Diệp mới cùng Tiêu Chính Văn đi về phía Huyết Ô Trì.

 

Ngay cả Chấn Bảc Vương cũng đi theo sau Tiêu Chính Văn giống như một tên thuộc hạ.

 

Huyết Ô Trì cũng được coi là một khu vực lớn trong âm phủ.

 

Nơi đây từng được dùng để nhốt những linh hồn ngang ngược không chịu khuất phục.

 

Nhưng sau khi Âm Tư và Thập Điện âm phủ mỗi người một ngả, nơi đây cũng chỉ để trưng bày.

 

Mặc dù như vậy, nhưng khí huyết sát trong Huyết Ô Trì vẫn vô cùng đáng sợ, cao thủ dưới cảnh giới Nhân Hoàng chỉ cần đến gần Huyết Ô Trì cũng sẽ biến thành sương máu.

 

Nhưng có Chấn Bắc Vương và người nhà họ Diệp ở đây thì muốn tránh khí huyết sát cũng không có gì là khó.

 

Mọi người bước đến trước Huyết Ô Trì, nhìn từ xa, cả Huyết Ô Trì sâu như biển cả, nhìn không thấy biên giới.

 

Trong biển máu đỏ chót có một xác chết trôi nổi.

 

“Đó là xác của Hạo Thiên!” Diệp Phàm chỉ tay, kích động nói.

 

“Ừ! Trước đây anh ta đã đạt đến cảnh giới nào?” Tiêu Chính Văn liếc nhìn Huyết Ô Trì rồi quay đầu hỏi.

 

“Hạo Thiên là Đế Cảnh cấp chín, còn Tả Phượng Kiều lúc đó đã bước đầu tiến vào Thiên Cảnh rồi!” Chấn Bắc Vương cung kính đáp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.