Chiến Thần Bất Bại

Chương 4716:




Chương 4716

 

“Chỉ cần cậu tiếp được mười chiêu của tôi! Tôi sẽ không tính toán với cậu…”

 

Ông ta còn chưa kịp dứt lời, Tiêu Chính Văn đã khit mũi, bước lên trước, hòa vào thể xác Tư Mã Tư.

 

Nhìn thấy cảnh này, Chấn Bắc Vương cũng vô cùng kinh ngạc.

 

Nhưng một giây sau, sắc mặt của Tư Mã Tư đã thay đổi, hắn phất nhẹ tay áo, một tiếng nổ vang trời vang lên.

 

Ngay cả trời đất một phương cũng biến sắc.

 

Đây chỉ là một đòn tùy ý, thậm chí còn không tính là một đòn, mà chỉ là một cái phất tay mà thôi. Nhìn thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo sức mạnh kinh người.

 

Người khác có thể không cảm nhận được, nhưng với cảnh giới của Chấn Bắc Vương, năng lực quan sát vạn vật của ông ta đã vượt xa người thường.

 

Lúc này, thứ ông ta nhìn thấy chính là trời đất một phương đã bị Tiêu Chính Văn điều khiển, hơn nữa trời đất dường như đang bài xích với ông ta.

 

Ngay cả không khí xung quanh cũng không thể tương hợp, ngay cả uy lực của trời đất cũng có thể giáng xuống bất cứ lúc nào.

 

Chấn Bắc Lương vô thức nắm chặt chuôi kiếm, nhưng ông ta còn chưa kịp rút kiến, uy lực mạnh mẽ của trời đất đã giáng xuống.

 

“Âm!”

 

Một tiếng sấm kinh thiên động địa vang lên trong âm phủ sâu thẳm!

 

Dưới màn đêm đen kịt, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia sáng như lồng, lao thẳng về phía Chấn Bắc Vương.

 

“Rầm!”

 

Chấn Bắc Vương còn chưa kịp định thần lại thì đã phun ra máu, bay ra xa.

 

Lúc ông ta còn đang loay hoay đứng dậy, một bàn chân to đã đạp thẳng xuống mặt ông ta.

 

“Rầm!”

 

Chấn Bắc Vương còn chưa kịp đứng dậy thì đã bị Tiêu Chính Văn giãm lên mặt, đè chặt ông ta xuống đất.

 

Cùng lúc đó, vô số ánh kiếm trắng bạc cùng tụ lại trên trời tạo thành một thanh kiếm khổng lồ Chỉ cần thanh kiếm này chém xuống thì không chỉ Chấn Bắc Vương mà ngay cả mười mấy vị cao thủ Đế Gảnh phía sau ông ta cũng sẽ bị xóa sổ ngay lập tức.

 

Lúc này, không gian yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi!

 

Mặc dù mọi người đều đã nghe nói đến thủ đoạn của Tiêu Chính Văn, nhưng không ai ngờ anh có thể điều khiển sức mạnh của trời đất, dùng tia sét tím đánh trọng thương Chấn Bắc Vương.

 

Chấn Bắc Vương uy danh còn không có sức chống đỡ, chứ đừng nói đến việc đánh trả.

 

Nếu được tận mắt chứng kiến thì ai dám tin đây là sự thật?

 

Đặc biệt là thanh kiếm khổng lồ treo lơ lửng trên đầu mọi người, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống, càng khiến mọi người thêm sợ hãi.

 

Mười mấy vị cao thủ Đế Cảnh đến cùng Chấn Bắc Vương bất lực nhìn Chấn Bắc Vương bị một thanh niên lạ mặt chà đạp đến biến dạng, nhưng bọn họ không dám động một ngón tay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.