Chiến Thần Bất Bại

Chương 4712:




Chương 4712

 

Nếu không phải vừa nhận được tin báo kế hoạch nhà họ Lý thu nhà họ Diệp vào tay xảy ra vấn đề, thậm chí Chấn Bắc Vương còn không thèm nói chuyện với Diệp Thiên Thuận.

 

“Tiền bối, chúng tôi nghe theo lệnh của cậu Tiêu ở vùng ngoài lãnh thổ đến đây mời tiền bối hợp sức, nên…

 

“Hừi Người vùng ngoài lãnh thổ muốn hợp tác với tôi ư? Cậu không nói đùa đấy chứ!”, Chấn Bắc Vương cười khẩy, ngắt lời Diệp Thiên Thuận.

 

“Tiền bối, đúng là cậu Tiêu có ý muốn hợp tác với điện U Minh nên mới cố ý bảo bọn tôi đến đây”, Diệp Thiên Thuận cung kính nói.

 

“Hừ, có phải cậu đang đùa giốn tôi không thế?”, Chấn Bắc Vương chế giêu nhìn Diệp Thiên Thuận.

 

“Tiền bối, không biết có gì không ổn? Hơn nữa cậu Tiêu cũng mời với lòng chân thành, mong tiền bối…”

 

“Láo xược! Một người vùng ngoài lãnh thổ mà lại muốn hợp tác với tôi? Cậu ta cũng xứng à?, ánh mắt Chấn Bắc Vương lóe lên tia sáng.

 

“Tiên bối, mong ông suy xét, Lý Thiên Tứ đã…”

 

Cốc Không để Diệp Thiên Thuận nói hết câu, Chấn Bắc Vương hừ một tiếng ngất lời: “Chẳng qua là giết Lý Thiên Tứ thôi, lẽ nào tôi không làm được sao?”

 

“Sở dĩ tôi để cậu ta sống đến hôm nay chỉ là không thèm đánh với cậu ta thôi”.

 

“Huống gì các thế lực phía Bắc vô cùng phức tạp, cũng đến lúc đưa ra manh mối rồi, nếu không cậu nghĩ nhà họ Lý có thể đi đến ngày hôm nay sao? Nhân lúc tâm trạng tôi còn tốt thì cút đi”.

 

Chấn Bắc Vương lạnh lùng quở trách.

 

Diệp Thiên Thuận vẫn chưa lên tiếng đã có hai cao thủ Đế Cảnh bước đến, chỉ về hướng cửa: “Cút”

 

Diệp Thiên Thuận cau mày, ông ta không dám làm gì trước mặt Chấn Bắc Vương, dù sao Chấn Bắc Vương mới là người đứng đầu phía Bắc âm phủ Nếu không cẩn thận sẽ rước họa vào thân.

 

Nhìn hai bố con Diệp Thiên Thuận đi xa, Chấn Bắc Vương lạnh lùng nói: “Ra ngoài với tôi một chuyến”.

 

“Tôi muốn xem thử rốt cuộc tên họ Tiêu đó có lai lịch thế nào mà dám tác oai tác quái ở địa bàn của tôi”.

 

Chấn Bắc Vương không xem hai bố con nhà họ Diệp ra gì, không cho họ có cơ hội nói chuyện.

 

Ông ta nghĩ nếu Tiêu Chính Văn đã chủ động đề nghị hợp tác với ông ta chứng tỏ thực lực đối phương cũng chỉ đến thế là cùng.

 

Nếu không đối phương sẽ không cho ông ta cơ hội hợp sức mà là dùng cách “cá lớn ăn cá bé”.

 

Đôi khi chỉ nhìn thái độ của đối phương cũng có thể nhìn thấu được thực lực của họ.

 

Nếu đổi lại là Tả Bạch Đào e là sẽ không cho họ cơ hội bàn bạc.

 

Dù sao kẻ mạnh chèn ép kẻ yếu cực kỳ đơn giản, một là quy phục, hai là chết.

 

Người như Tiêu Chính Văn không chỉ bảo người đến mời ông ta mà còn mang quà đến tận cửa chứng tỏ Tiêu Chính Văn không có thực lực đó Đây cũng là kinh nghiệm Chấn Bắc Vương tích lũy qua nhiều năm nay.

 

Ở một bên khác, bố con Diệp Thiên Thuận sầm mặt quay lại quán rượu.

 

Thấy sắc mặt hai bố con khó coi như thế, Tiêu Chính Văn đã đoán được kết quả.

 

“Cậu Tiêu, chúng tôi đã phụ lòng tin của cậu Tiêu, không thể…

 

Không để Diệp Thiên Thuận nói hết câu, Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Thôi vậy, họ không quy thuận theo cũng chẳng sao. À phải rồi, các ông nói đại khái việc phân bố thế lực ở âm phủ xem nao.

 

Tiêu Chính Văn vừa nói thế, mấy người Diệp Thiên Thuận sửng sốt.

 

Lẽ nào điện U Minh không lọt vào mắt vị tiền bối này à?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.