Chiến Thần Bất Bại

Chương 4688:




Chương 4688

 

Trên đường đi, Diệp Phàm cực kỳ phấn khích, đồng thời cũng rất kính phục Tiêu Chính Văn, dù sao sau này nhà họ Diệp vẫn phải cần Tiêu Chính Văn bảo vệ.

 

Vừa về đến nhà, Diệp Phàm kể hết những gì đã trải qua khi mình bị đuổi giết, còn dặn dò người nhà họ Diệp phải cung kính với Tiêu Chính Văn.

 

Cũng có ý xem Tiêu Chính Văn là một vị thần của nhà họ Diệp.

 

Chẳng qua nơi mà Diệp Phàm về là nhà riêng của mình chứ không phải nhà chính của nhà họ Anh ta nghĩ đến người bạn thân của mình — Hạo Thiên.

 

Mặc dù Hạo Thiên đã chết nhưng cơ thể của anh ta vẫn còn nằm trong Huyết Ô Trì, thi thể chưa thối rữa.

 

Hơn nữa Tiêu Chính Văn có thể giết liên tiếp mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trước mặt cao thủ Đế Cảnh chứng tỏ Tiêu Chính Văn có lai lịch.

 

Nếu mình giúp Tiêu Chính Văn không chừng nhà họ Diệp và anh ta đều sẽ gặp được may trong cái rủi, được vị thiên tài này bảo vệ.

 

Nghĩ đến đây Diệp Phàm không do dự dẫn Tiêu Chính Văn về nhà họ Diệp.

 

Trên đường đi, Diệp Phàm cực kỳ phấn khích, đồng thời cũng rất kính phục Tiêu Chính Văn, dù sao sau này nhà họ Diệp vẫn phải cần Tiêu Chính Văn bảo vệ.

 

Vừa về đến nhà, Diệp Phàm kể hết những gì đã trải qua khi mình bị đuổi giết, còn dặn dò người nhà họ Diệp phải cung kính với Tiêu Chính Văn.

 

Cũng có ý xem Tiêu Chính Văn là một vị thần của nhà họ Diệp.

 

Chẳng qua nơi mà Diệp Phàm về là nhà riêng của mình chứ không phải nhà chính của nhà họ Diệp.

 

Mặc dù nhà anh ta rất lớn nhưng chỉ là Diệp Phàm và người giúp việc trong nhà.

 

“Tiền bối, sang mấy ngày nữa tôi sẽ nghĩ cách lén đưa thi thể đó ra khỏi Huyết Ô Trì”, Diệp Phàm cung kính nói.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Đời trước thi thể đó đạt đến cảnh giới nào?”

 

“Đế Cảnh! Mặc dù không phải là Đế Cảnh đỉnh cao nhưng ít nhất cũng có bậc Đại Đế. Tôi tin chắc tiền bối sẽ hài lòng”.

 

Nói đến đây Diệp Phàm hơi ủ rũ nói: “Thật ra anh ấy là bạn thân của tôi, năm đó anh ấy cũng là người xuất sắc trong thế hệ trẻ ở âm phủ.

 

“Chủ nhân của thi thể này là Hạo Thiên à?”, Tiêu Chính Văn nhướng mày, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

 

Trước đó anh cũng nghe anh em Bạch Ngọc Trinh từng nhắc đến với anh, Hạo Thiên là một người tài giỏi ở âm phủ trong vài trăm năm trước.

 

Nhưng lúc đó Tiêu Chính Văn không để tâm đến chuyện này, dù sao điều anh để ý tập trung hết vào Tả Phượng Kiều.

 

Bây giờ nghe đến miêu tả của Diệp Phàm, anh vô thức nghĩ đến cái tên Hạo Thiên này.

 

“Tiền bối biết Hạo Thiên à?”

 

Gương mặt Diệp Phàm hiện lên vẻ vui mừng, ngạc nhiên nhưng anh ta nhận ra vẻ thờ ơ của Tiêu Chính Văn, chắc là không có quan hệ gì với Hạo Thiên, anh ta cảm thấy hơi hụt hãng.

 

“Tiền bối yên tâm, tôi sẽ cố gắng nghĩ cách, dù phải sử dụng thế lực của gia tộc cũng sẽ lén đưa thi thể của anh ấy ra khỏi Huyết Ô Trì, đưa đến trước mặt tiền bối”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.