Chiến Thần Bất Bại

Chương 4664:




Chương 4664

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Không đợi Hác Bá lên tiếng, Tử Cống đã đứng lên trước, chỉ tay về phía Tiêu Chính Văn nói: “Chuyện này rất quan trọng, đừng quên rằng, điện Thần Long của cậu cũng ở Đông Vực!”

 

“Uống danh cho cậu là vua Bắc Lương của thế tục Hoa Quốc, lẽ nào ngay cả đạo lý môi hở răng lạnh mà cậu cũng không hiểu sao?”

 

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Tử Cống, lạnh lùng nói: “Ö? Lại muốn dùng đạo đức để trói buộc tôi à? Được thôi, vậy lấy bí thuật cổ xưa của các ông ra đây, để cho điện Thần Long tôi xem đi, sao nào?”

 

“Ghỉ cần có bí thuật cổ xưa của các ông, cộng thêm Phá Thiên Đan, Phá Cảnh Đan, điện Thần Long tôi bảo đảm sẽ đuổi được âm phủ quay trở về trong vòng một tháng, như thế nào?”

 

“Cậu!”

 

Tử Cống bị Tiêu Chính Văn nói đến mức cứng họng!

 

Sao ông ta có thể chia sẻ cuốn bí thuật cổ xưa mà nhà họ Khổng đã giữ kín chứ?

 

Trước đó, ông ta đã bàn bạc riêng với Elon, Tiêu Chính Văn không đến thì còn được, chỉ cần anh đến, anh sẽ bị ép phải giao ra hết toàn bộ các cuốn bí thuật!

 

Nếu Tiêu Chính Văn không tuân theo thì họ sẽ đứng trên đỉnh cao của đạo đức để ép Tiêu Chính Văn đi vào ngõ cụt!

 

Nhưng lời nói này của Tiêu Chính Văn, cũng đánh trúng chỗ hiểm của ông ta, từ ánh mắt của mọi người ở phía dưới, Tử Cống đã có dự cảm, kế hoạch của ông ta và Elon đã hoàn toàn thất bại!

 

Mọi người dưới đài đều háo hức trông ngóng bí thuật của nhà họ Khổng. Thử hỏi mà xem vùng ngoài lãnh thổ này, bí thuật cổ xưa của thế gia nào có thể so sánh với với nhà họ Khổng?

 

Kiếm Tôn ở bên cạnh từ đầu đến cuối không nói lời nào, lúc này quay lại nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, kẻ thù lớn đang ở trước mắt, cậu không nên đùa giỡn như thế chứ? Việc quan trọng nhất bây giờ, là phải giải quyết chuyện của âm phủ!”

 

“Con mắt nào của ông nhìn thấy tôi đang đùa giỡn với ông? Tôi nói rồi, các người muốn hợp sức thì các người đi mà làm, điện Thần Long chúng tôi không có hứng thúi”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói những lời này, mọi người bên dưới đều sôi trào trong nháy mặt!

 

“Cậu đừng quên, điện Thần Long của cậu cũng ở Đông Vực, chỉ cần vùng ngoài lãnh thổ sụp đổ, toàn bộ thế tục khó có thể giữ được mình!” Tử Cống nghiến răng lạnh giọng đe dọa.

 

“Dùng thế tục để uy hiếp tôi ư? Ông là cái thá gì?”

 

Tiêu Chính Văn chỉ tay vào Tử Cống, lạnh giọng nói: “Nhà họ Khổng của ông trước đây thầm cấu kết với các thế lực bên ngoài, hôm nay, ai dám bảo đảm, các ông có cấu kết với âm phủ hay không?”

 

“Ngay cả một đứa trẻ con bên dưới cũng có thể nói những lời này, duy chỉ có nhà họ Khổng các người không có tư cách dạy bảo người khác!”

 

“Cậu ngậm máu phun…”

 

“Ngậm máu phun người à? Người nhà họ Khổng các ông, cũng có thể xem là người sao?

 

Vậy tôi hỏi ông, chuyện của Khổng Tề Thiên là như thế nào, năm lần phân thân, năm thế luân hồi là sao?”

 

“Những thứ này đều là phương thuật từ ngoài vùng vũ trụ, không sai chứ? Gòn nữa, ở đây đều là con cháu Hoa Quốc, tôi hỏi mọi người, nước Tân vì sao lại sụp đổ, Đại Hán vì sao mất nước?”

 

“Không nói đâu xa, gần đây là ai phản bội Nhạc Phi? Lại là ai phản bội vua Đại Minh! Sau mỗi một chuyện, không có bóng dáng nhà họ Khổng các người ư?”

 

“Loại người ăn cây táo rào cây sung như ông, b4n nước cầu vinh, thứ không biết xấu hổ mà cũng dám ở nơi đông người lòe thiên hạ, nói đạo nghĩa?”

 

“Hơn nữa Tiêu Chính Văn tôi nói luôn ở đây, trong giới thế tục ngoại trừ Hoa Quốc, cho dù ngay cả một ngọn cỏ không mọc cũng không liên quan đến Tiêu Chính Văn tôi! Hoa Quốc, một mình Tiêu Chính Văn tôi sẽ bảo vệ!”

 

Nói xong câu này, Tiêu Chính Văn lập tức xoay người rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.