Chiến Thần Bất Bại

Chương 4660:




Chương 4660

 

“Bùm!”

 

Một mảnh thiên thạch nữa lại rơi xuống, không chỉ biến Khổng Miếu thành phế tích, mà còn đập vỡ tượng đất sét của Khổng Khưu.

 

“Ngươi dám bất kính với thánh hiền, ta sẽ giết ngươi!”

 

Tử Dư bất lực nhìn Khổng Miếu bị phá hủy, nhưng không thể làm gì được, mỗi oán hận trong lòng ông ta đã trở thành hiện thực.

 

Nhưng sự phẫn nộ của ông ta trước mặt Thanh Ngưu và Tả Bạch Đào chẳng là gì cả.

 

Chỉ trong một hiệp đấu, Tử Dư đã bị đánh hộc máu.

 

Nhìn thấy chiếc rìu khổng lồ trong tay Thanh Ngưu sắp chém xuống, Tử Cống không những không đến giúp đỡ mà ngược lại còn bỏ chạy.

 

Đệ tử chân truyền của Khổng Khưu như Tử Cống đã giác ngộ được đạo lý chỉ cân mình sống là được, sao có thể quan tâm đến sự sống chết của Tử Dư?

 

Bảo tồn tính mạng mình mới là quan trọng nhất!

 

Nhưng ngay khi Tử Dư thâm mắng chửi Tử Cống đê tiện thì một lưồng sáng chói mắt đã bao phủ lấy ông ta.

 

Hiển nhiên, Khổng Khưu đã đích thân ra tay cứu đệ tử của mình.

 

Mực dù Tử Dư giữ được tính mạng, nhưng Khổng Miếu đã bị phá hủy, tượng tổng đã vỡ nát, điều này cũng làm tổn hại đến thanh danh của nhà họ Khổng.

 

Đêm đó, chỉ trong một trận chiến, một nửa số thành của nước Ngụy đã bị phá hủy, mặc dù Long Cổ và Ngụy Vinh Kỳ đã lãnh đạo hàng vạn binh kính để chống đỡ, nhưng vẫn không thể làm gì.

 

Ngay khi tin tức này nổ ra, cả vùng ngoài lãnh thổ đều chấn động.

 

Trong vòng một ngày, mấy toà thành liên tiếp sụp đổ, âm phủ dường như đã dùng khí thế lôi đình để dấy lên những đợt sóng điên cuồng ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Mãi tới khoảnh khắc này, mọi người mới hiểu ra thứ mà bọn họ đang đối diện rốt cuộc là sự tôn tại như thế nào.

 

Hơn nữa, bên phía âm phủ cũng chỉ có hai người Dương Giác Ai và Tả Bạch Đào xuất trận mà thôi, còn mấy người Hắc Bạch Vô Thường và Đầu Trâu Mặt Ngựa từ đầu chí cuối đều không lộ diện!

 

Cũng có thể nói, chiến lực mạnh nhất thật sự của âm phủ vẫn chưa lộ diện, vùng ngoài lãnh thổ đã bị đánh cho quân lính tan rã cả rồi.

 

Đây còn chưa tính tới Minh Hà, nếu như âm phủ và Minh Hà liên thủ thì cũng chính là cả âm phủ đều ra mặt, vùng ngoài lãnh thổ căn bản chẳng thể đối kháng!

 

Lúc này, các thế gia lớn và các tông môn lớn đều đã tự cảm thấy nguy hiểm.

 

Ngay cả Khổng Miếu cũng đã sụp đổ, bọn họ sao có thể bảo vệ được cho sơn môn của nhà mình đây?

 

Đồng thời, cả Tây Vực đều thất thủ, Thánh Giáo Đình lúc này chỉ có thể lang thang ở ba khu vực lớn còn lại để sống qua ngày.

 

Mà kẻ khó chịu nhất lúc này vân là Nguy Vinh Kỳ của nước Nguy.

 

Từ lúc hản xuất thế tới nay, không những không thể mở rộng bờ cõi, củng cố thế lực cho nước Nguy mà ngược lại còn làm mất mấy toà thành chỉ trong một đêm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.