Chiến Thần Bất Bại

Chương 4637:




Chương 4637

 

Trong hoa viên, khắp nơi đều là hoa thơm cỏ lạ. Thậm chí hoa Tử Tiêu ở đây cũng chỉ là một loài hoa bình thường mà thôi.

 

Trước cửa hoa viên sớm đã có người đợi sẵn.

 

Trong đám người tiếp đón Tiêu Chính Văn, ai cũng là nhân vật đứng đầu một thế lực.

 

Ngay cả giáo hoàng đương nhiệm của Thánh Giáo Đình Tây Vực cũng ở trong đám người.

 

Xe ngựa vừa dừng ở cửa, Doanh Hân nhanh chóng bước xuống, mở cửa xe cho Tiêu Chính Văn.

 

Lúc Tiêu Chính Văn vừa bước ra khỏi xe ngựa, tất cả mọi người đều chắp tay cúi chào.

 

Trong số những người có mặt ở đây, không ít người đã từng có thù oán với Tiêu Chính Văn, ít nhiều đều đã đắc tội với Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù trước đây bọn họ không coi Tiêu Chính Văn ra gì, nhưng hôm nay thì khác.

 

Bọn họ không chỉ chủ động chào hỏi Tiêu Chính Văn mà còn hết sức cung kính với Tiêu Chính Văn.

 

“Xin chào cậu Tiêu, tôi là Hắc Bá!”

 

Thái Bá vừa nói vừa tiến lên một bước, chắp tay chào Tiêu Chính Văn.

 

Hắc Bá?

 

Mọi người quay lại nhìn Thái Bá.

 

Đây là người đã từng đi theo Doanh Cừ Lương, ngay cả gia chủ hiện tại của nhà họ Doanh cũng không dám gọi ông ta là Hắc Bá, mà phải gọi ông ta một tiếng Thái Bá.

 

Nhưng ở trước mặt Tiêu Chính Văn, ông ta lại khai tên tuổi, hơn nữa còn vô cùng khiêm tốn.

 

“Xin chào Thái Bá!” Tiêu Chính Văn cũng chắp tay cười nói.

 

Nhìn thấy cảnh này, giáo hoàng của Thánh Giáo Đình vội vàng bước tới, cười nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, trước đây đám hậu bối của Thánh Giáo Đình không biết phép tắc, nhiều lần đắc tội với cậu, mong cậu Tiêu lượng thứ!”

 

Ông ta sắp đột phá Thiên Cảnh, phía sau còn có Thánh Giáo Đình lớn mạnh, nhưng khi đối mặt với người Hắc Bá của nhà họ Doanh cũng phải cung kính, ông ta nào dám ngạo mạn?

 

Lòng người là vậy, khi bạn yếu đuối, người ta sẽ chỉ sinh lòng thù hận với bạn, nhưng khi bạn cực kỳ mạnh mẽ, họ sẽ chỉ biết vẫy đuôi cầu xin sự thương hại mà thôi!

 

Đây là cách kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu!

 

Thực ra trong lòng mọi người đều có phần không cam lòng, nhưng thực lực mạnh hơn con người, bọn họ chỉ có thể kìm nén sự bất mãn.

 

Dù sao trong mắt bọn họ, Tiêu Chính Văn chỉ là một hậu bối nhỏ bé. Nếu là người khác, đừng nói là ngồi ngang hàng với bọn họ mà ngay cả tư cách gặp mặt bọn họ cũng không có.

 

Nhưng bây giờ, Tiêu Chính Văn không chỉ ngồi ngang hàng với bọn họ mà bọn họ còn phải chủ động tiến lên chào hỏi, gần như khác một trời một vực.

 

“Anh Tiêu, mời vào trong!”

 

Hắc Bá không thèm quan tâm đến người khác, làm động tác mời Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn lập tức được chào đón như ngôi sao hạng A.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.