Chiến Thần Bất Bại

Chương 4630:




Chương 4630

 

Nhưng những người này đều không dễ dàng xuất đầu lộ diện ở vùng ngoài lãnh thổ, đối với bọn họ mà nói, chiến trường bên ngoài mới là thiên hạ của bọn họ!

 

Đối với khu vực ngoài lãnh thổ, bọn họ đã được xem như là những nhân vật huyền thoại, sao có thể tranh giành với một hậu bối cơ chứ?

 

Tiêu Chính Văn lại chỉ liếc nhìn đồng hồ đeo tay, xoay người muốn quay về Đế Khư.

 

Mặc dù bây giờ anh đã đến đỉnh cao, nhưng anh vẫn là chồng của Khương Vy Nhan, vẫn là bố của hai đứa bé!

 

Khi Tiêu Chính Văn rời đi, đám người Điền Văn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, giây phút ánh mắt của Tiêu Chính Văn, quét qua trên mặt của bọn họ, tim của bọn họ như nhảy lên đến cổ họng.

 

Thậm chí Điền Khải chỉ bị Tiêu Chính Văn nhìn một cái, toàn thân đã toát mồ hôi lạnh!

 

Trước khi khai chiến, đám người Điền Văn đã có ý định đánh tan điện Thần Long và giới thế tục, may mà bọn họ chỉ đến quan sát, nếu không, lúc đó mà giết đến điện Thần Long thì hậu quả thật không thể tưởng tượng!

 

Tin tức trưởng lão Thanh Dương bại trận truyền đi như một cơn gió, nhanh chóng quét sạch toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ!

 

Trên một ngọn núi cao ở vùng phía Đông, Long Cổ đứng trên luồng sáng cứ thế lao tới!

 

Trong cung điện trên đỉnh núi, mấy cô gái xinh đẹp không thể tả, đang ngồi trong đình để thưởng thức trà.

 

Những cô gái này tuy đẹp như tiên nữ, nhưng mỗi một người đều có thực lực kinh người!

 

Cho dù đám người Điền Văn cũng không dám tùy tiện khinh thường!

 

“Long tướng quân, ông đúng là khách quý hiếm gặp!”

 

Lúc này, một âm thanh nhẹ nhàng từ xa truyền tới.

 

Chỉ thấy xa xa trong rừng đào, Ngô Thiên Hoa đang ngồi trong đình gảy đàn.

 

“Hôm nay tôi đến chỉ để thông báo cho cô một chuyện! Tên hậu bối Tiêu Chính Văn này, tốt nhất không nên chọc vào!” Long Cổ liếc nhìn Ngô Thiên Hoa trong đình, trầm giọng nói.

 

“Lại là người của nhà họ Doanh ư?” Ngô Thiên Hoa khẽ ngước mắt nhìn Long Cổ phía trên không, nói.

 

Trước đó, việc người nhà họ Doanh đến cầu xin vì Tiêu Chính Văn đã ầm ĩ đến mức ai cũng biết, Ngô Thiên Hoa tất nhiên cũng nhận được tin tức.

 

Hôm nay Long Cổ lại cố ý đến đây, tám mươi phần trăm là nhà họ Doanh muốn âm thầm bảo vệ Tiêu Chính Văn!

 

“Không! Thanh Dương chết rồi!”

 

Long Cổ vừa dứt lời, dây đàn trong tay Ngô Thiên Hoa đứt làm ba khúc!

 

“Cái gì? Thanh Dương chết rồi sao?”

 

Vẻ mặt bình tĩnh trên khuôn mặt Ngô Thiên Hoa biết mất, thay vào đó, lại là vẻ mặt lạnh như băng!

 

“Tin này vô cùng chính xác! Hơn nữa, lúc đó tôi cũng có mặt!”

 

Long Cổ thở dài một tiếng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.