Chiến Thần Bất Bại

Chương 4623:




Chương 4623

 

Đặc biệt khi trưởng lão Thanh Dương đã bộc lộ ra quá nhiều bí thuật thượng cổ chỉ trong vòng một ngày, thậm chí đã đạt tới ngưỡng thuật pháp, điều này càng khiến cho Long Cổ kinh ngạc hơn!

 

“Hừ! Nếu như không phải thiên phú của tôi quá thấp thì bây giờ đã du ngoạn tiên đạo, liếc nhìn thiên hạ từ lâu rồi! Một kẻ tiểu bối nhỏ bé như cậu mà cũng dám đối đầu với tôi ư?”

 

Trưởng lão Thanh Dương lên tiếng nói với vẻ mặt cao ngạo.

 

“Không sai!”

 

Lúc này, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng phải nhìn trưởng lão Thanh Dương bằng con mắt khác.

 

“Chỉ là…”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi liếc nhìn đồng hồ đeo tay.

 

Khi trước anh đã đồng ý với Quân Quân tối sẽ trở về sớm một chút để kể chuyện cho Quân Quân, nháy mắt đã tới đêm muộn rồi, Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Đã đêm muộn rồi, tôi còn phải về kể chuyện cho Quân Quân!”

 

Tất cả những chuyện này mặc dù nói ra thì chậm, thế nhưng trên thực tế, từ lúc khai chiến cho tới bây giờ cũng chỉ mất chưa đầy ba phút.

 

Tiêu Chính Văn vừa mới thốt ra lời này, tất cả mọi người đang có mặt đều không khỏi nhíu mày.

 

Đã tới nước này rồi mà Tiêu Chính Văn vẫn dám mở mồm thốt ra mấy lời ngông cuồng như thế?

 

Còn dám nói phải về kể chuyện cho con nghe ngay trước mặt mọi người?

 

Đừng nói là trở về, có thể giữ được tính mạng hay không vẫn còn chưa biết rõ được!

 

Hơn nữa trận quyết đấu với cao thủ Thiên Cảnh nhất định phải dốc hết toàn lực, có ai là để lại đường lui?

 

“Nói thật những bí thuật này của ông quả thực rất đáng kinh ngạc! Có điều có một câu ông nói rất thành thực, thiên phú của ông quá thấp, nếu không với những gì ông học được thì tuyệt đối không thể chỉ có trình độ như ngày hôm nay!”

 

“Chỉ là!”

 

Vừa nói tới đây, khí tức của rồng và khí vận Đế Vương trong cơ thể Tiêu Chính Văn lập tức dâng lên, một luồng tử khí lao thẳng lên chín tầng mây!

 

Khí tức của rồng và khí vận Đế Vương đáng sợ đó vừa mới xuất hiện, nháy mắt đã xuyên qua vòm trời!

 

Cùng lúc này, khắp người Tiêu Chính Văn đã được một luồng sáng màu vàng bảo vệ lấy!

 

“Tục ngữ có câu, ham nhiều mà chẳng tới đâu! Loại người có khả năng lĩnh hội cực thấp như ông, ít mà tinh luyện mới là chính đạo!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, huyết khí bao quanh khắp người anh khi trước đều lập tức tan biến!

 

Cùng lúc này, cây giáo Bá Vương cũng bay ra!

 

“Khí vận Đế Vương? Cây giáo Bá Vương? Cậu… sao cậu có thể có khí vận Đế Vương cơ chứ?”

 

Trưởng lão Thanh Dương không khỏi kinh ngạc lên tiếng!

 

Cây giáo Bá Vương không thể phát huy tới cực hạn ở trong tay Hạng Vũ chính là bởi vì ông ta thiếu mất một thứ, đó chính là khí vận Đế Vương!

 

Dù là như vậy, Hạng Vũ cũng tuyệt đối xứng đáng là sự tồn tại có một không hai!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.