Chiến Thần Bất Bại

Chương 4604:




Chương 4604

 

“Thật ra cả vùng ngoài lãnh thổ, ở trước cậu thì chỉ có một mình ông ta ở Thiên Cảnh cấp một thực thụ! Bây giờ cậu mới là người thứ hai, mà đó chẳng qua chỉ là Bán Bộ Thiên Cảnh mà thôi, còn lâu mới đạt được tới trình độ Thiên Cảnh!”

 

Bàng Uyên liếc nhìn mấy người Điền Văn, trầm giọng nói.

 

“Ồ? Giữa Thiên Cảnh và Đế Cảnh lại xuất hiện gián đoạn à?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

 

Theo như cách nói của Bàng Uyên, vùng ngoài lãnh thổ hẳn vẫn còn có Thiên Cảnh cấp hai thậm chí là cảnh giới cao hơn, người ở đỉnh cao Đế Cảnh đương nhiên sẽ không ít!

 

Ít nhất mấy người Tần Lương Ngọc bây giờ đều đạt được tới ngưỡng này, thế nhưng chỉ có Thiên Cảnh cấp một thì gần như không có sự xuất hiện mới, điều này cũng khẳng định rằng vùng ngoài lãnh thổ sẽ không còn có cao thủ Thiên Cảnh mới xuất hiện nữa!

 

“Không sai, đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao vùng ngoài lãnh thổ vẫn luôn không thể chiến thắng được cao thủ ở vùng ngoài vũ trụ! Mà bây giờ sự thiếu hụt cao thủ của thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ lại chẳng thể được bổ sung, vậy nên thế tiến công của vùng ngoài vũ trụ mới ngày càng mãnh liệt!”

 

Những năm vừa qua, con số thương vong của chiến trường vùng ngoài vũ trụ cũng hết sức khả quan, thế lực các phương đều suy yếu ở các mức độ khác nhau, ngay cả cao thủ trong mấy hoàng tộc lớn cũng tổn hao mất quá nửa!

 

Thế nhưng dù nói thế nào thì Tiêu Chính Văn cũng đã tiếp nhận chiến thư, trận chiến giữa anh và trưởng lão Thanh Dương đã không thể né tránh được!

 

Tiêu Chính Văn chỉ quay đầu liếc nhìn về phía thành Minh Nguyệt, sau đó dẫn đám người nhà họ Trương rời đi!

 

Với tình hình bây giờ, dù có để lại long mạch ở đây thì cũng chẳng thể thay đổi được thế cục của thành Minh Nguyệt!

 

Bởi vì thời cơ áp chế âm phủ thật sự đã qua mất, lúc này mặc dù chỉ có thành Minh Nguyệt bị ảnh hưởng, thế nhưng Tiêu Chính Văn lại có dự cảm rằng trong tương lai không lâu nữa, gần như cả vùng ngoài lãnh thổ đều sẽ bị liên luỵ!

 

Còn để cho người nhà họ Trương ở lại nơi này sẽ chỉ làm tăng con số thương vong lên mà thôi!

 

Tiêu Chính Văn và đám người nhà họ Trương vừa mới rời đi, những người khác cũng đồng loạt hoàn hồn trở lại.

 

“Cậu Tiêu, xin đợi một chút! Người nhà họ Trương không thể rời đi, nếu không nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn!”

 

“Đúng vậy, cậu Tiêu, nếu như không đàn áp được người của âm phủ thì e rằng cả vùng ngoài lãnh thổ đều sẽ bị liên luỵ, tới lúc đó chắc chắn trăm họ sẽ phải lầm than!”

 

“Không sai, nếu như không phải ban nãy cậu Tiêu ra tay, bây giờ thành Minh Nguyệt đã bị phong toả từ lâu rồi, thế nhưng bây giờ thời cơ đã qua, cậu không thể phớt lờ thành Minh Nguyệt không quan tâm chứ?”

 

“Thế nào là tôi phớt lờ mấy người không quan tâm?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, nhìn về phía người kia mà chất vấn: “Ngay từ ban đầu, là ai đuổi người nhà họ Trương ra khỏi thành Minh Nguyệt?”

 

“Hachiki Orochi và đám người Vy Hào luôn miệng nói muốn tiêu diệt nhà họ Trương, lúc đó mấy người ở đâu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.