Chiến Thần Bất Bại

Chương 4581:




Chương 4581

 

Hạng Vũ lắc đầu nói: “Địa ngục không giống trần gian, thật ra mười điện chính là mười thành phố, có bị đánh chết, có người bị đói chết, cũng có người chết trận, nhưng cho dù chết vì nguyên nhân gì đều sẽ nhìn thấy một điện tương ứng khi đi vào địa ngục”.

 

“Các vị đều là người sống, trước mặt các vị dĩ nhiên là thành Uổng Tử, vì bây giờ mọi người chưa chết nhưng sau một trăm ngày, mọi người cũng sẽ trở thành ma quỷ chết oan nên không có con đường thứ hai”.

 

Hạng Vũ nghiêm túc nói.

 

“Nói cách khác muốn ra khỏi đây chỉ có cách đi qua thành Uổng Tử?”, Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

 

“Đúng thế, chỉ có đến thành Uổng Tử mới có thể sống sót ra ngoài, mới có thể ra khỏi thành Minh Nguyệt, việc này phải nhờ quỷ rồi”, Hạng Vũ trịnh trọng gật đầu nói.

 

Nghe Hạng Vũ nói vậy, tất cả mọi người đều ngơ ngác.

 

Nhờ cậy thân quỷ?

 

Nhờ kiểu gì?

 

“Không biết phải làm sao mới có thể nhờ cậy được thân quỷ đây?”, Tiêu Chính Văn tiện miệng hỏi một câu.

 

“Cậu Tiêu chắc là đã từng trải nghiệm ảo cảnh vừa nãy rồi nhỉ? Đợi lát nữa, ở bên trong thành Uổng Tử sẽ có cô hồn đã chết nhiều năm, chỉ cần có được sự công nhận của đối phương thì sẽ có thể mượn quỷ khí của hắn để tiến vào thành Uổng Tử, leo lên bục Vọng Hương!”

 

“Thế nhưng các vị chỉ có phách, không có hồn, vậy nên sẽ bị hút vào trong bục Vọng Hương ngay khoảnh khắc đầu tiên đặt chân lên đó! Cả đời của cô hồn đó sẽ trở thành ảo cảnh trước mắt mọi người!”

 

“Cũng không khác gì phải trải qua một đời của người khác, nếu như trong quá trình này mà bị giết, hoặc bị bệnh chết, vậy thì thần hồn sẽ bị cưỡng ép kéo vào trong thành Uổng Tử, cũng có thể nói rằng người sống sẽ phải chết thay cho người chết!”

 

“Chắc là các vị hiểu ý của tôi chứ?”, Hạng Vũ nói xong còn liếc nhìn mọi người xung quanh.

 

Nói trắng ra thì chỉ cần không cẩn thận để chết bên trong ảo cảnh thì thật sự sẽ phải chết, không còn cơ hội để sống tiếp nữa!

 

Nghe xong những lời này của Hạng Vũ, sắc mặt của mấy người Khổng Tề Thiên đột nhiên trở nên trắng bệch!

 

Đừng nói là trải qua một đời của người khác, ngay tới việc sống lại một lần cuộc đời của chính bản thân mình cũng chưa chắc đã có thể sống tới được ngày hôm nay!

 

Vận mệnh luôn là thứ khó nắm bắt nhất, không ai có thể nhớ được quyết định của bản thân trong tất cả những thời điểm mấu chốt!

 

“Nói thì đơn giản, thế nhưng trải qua cuộc đời của người khác, biến số nhiều tới độ nào, ai có thể đảm bảo nhất định có thể sống sót trở ra!”, Điền Khải trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ oán thán.

 

“Sự việc tới nước này rồi, các vị e rằng cũng chẳng còn lựa chọn nào khác, nếu đã đến rồi thì phải đối mặt thôi, với thủ đoạn thấp hèn của các vị, có sống lại một trăm lần thì vẫn chỉ như vậy!”, Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng châm chọc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.