Chiến Thần Bất Bại

Chương 4570:




Chương 4570

 

Hắn mặc một bộ đồng luyện công của Vạn Kiếm Cốc.

 

Hắn chính là một trong những đệ tử chân truyền của trưởng lão Thanh Dương.

 

Bên dưới dung nham có một người đàn ông trung niên đang ngồi khoanh chân lại, đối mặt với nhiệt độ một ngàn độ nhưng ông ta vẫn không hề biến sắc.

 

Phía sau ông ta là một ngọn lửa phóng thẳng lên trời, bản thân ông ta hình như cũng hòa làm một với dung nham này.

 

“Sư phụ, e là hơn một tháng nữa thì thầy có thể ngưng luyện ra Long hồn rồi”.

 

Người đàn ông trẻ nhìn ánh lửa đằng sau người đàn ông trung niên, ánh mắt hiện lên vẻ mong chờ.

 

Cũng chỉ có một người đáng sợ như trưởng lão Thanh Dương mới có thể ngưng tụ Long hồn bằng cách này.

 

“Chỉ cần thầy ngưng tụ được Long hồn là có thể kiêu ngạo với cả thiên hạ”, người đàn ông trẻ xoa tay, hai mắt sáng rực nói.

 

“Ngưng tụ Long hồn? Nói nghe dễ dàng đó! Dù là các đại tài thời xưa cũng không làm được, tôi nào dám ngông nghênh”, ông ta nhắm mắt lại trầm giọng nói.

 

Đúng là Long hồn có thể ngưng tụ ra được bằng khả năng lĩnh hội của bản thân, chẳng hạn như Thanh Dương đang ngưng tụ hồn của Hỏa Long.

 

“Tôi mất mấy ngàn năm cũng chỉ ngưng tụ được một chút Long tinh, các Long hồn còn mười tám ngàn dặm nữa”.

 

Bên ngoài trưởng lão Thanh Dương nói thế nhưng gương mặt lại tỏ vẻ đắc ý.

 

Muốn ngưng tụ ra Long hồn đầu tiên phải có Long tinh, dùng Long tinh để nuôi dưỡng Long hồn, sau đó mới dung hợp vào người mình.

 

Cứ như thế dù ông ta không có huyết mạch Long tộc cũng có thể biến thành rồng, độc chiếm thiên hạ.

 

“Long tinh? Sư phụ, người thành công thật rồi! Chúc mừng sư phụ, chúc mừng sư phụ”.

 

Người đàn ông trẻ vừa nói vừa cúi đầu.

 

“Được rồi! Tìm tôi có chuyện gì sao?”

 

Trưởng lão Thanh Dương mở mắt ra nhìn người đàn ông trẻ nói.

 

“Sư phụ, lúc nãy sư huynh Cố Đồng bảo người đưa tin tức đến nói là có người ngăn chặn kế hoạch phong tỏa thành Minh Nguyệt”, người đàn ông đó nói.

 

“Cái gì? Ai to gan như thế”, nghe thế trưởng lão Thanh Dương cũng lộ ra vẻ tức giận, trầm giọng hỏi.

 

“Là Tiêu Chính Văn”.

 

Trưởng lão Thanh Dương cười mỉa nói: “Phong tỏa thành Minh Nguyệt là chuyện quan trọng, cho dù là ai cũng nên góp một phần sức cho thiên hạ”.

 

“Huống gì cậu ta còn chưa được các tông phái ngoài lãnh thổ công nhận, càng nên xem trọng tình hình chung. Nói với Đồng Nhi cứ làm theo kế hoạch”.

 

“Sư phụ, con nghe nói Tiêu Chính Văn đó đã đột phá Thiên Cảnh, ngộ nhỡ hắn xảy ra mâu thuẫn với sư huynh Cố Đồng, hậu quả…”

 

Không để người đàn ông đó nói hết câu, trưởng lão Thanh Dương hừ một tiếng nói: “Mặc dù Thanh Dương tôi không phải là cao thủ hàng đầu ngoài lãnh thổ nhưng người dám động vào con trai tôi chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, Tiêu Chính Văn không được xếp vào đó đâu”.

 

“Chỉ cần cậu ta dám làm con trai tôi bị thương, tôi sẽ bắt điện Thần Long của cậu ta chết chung”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.