Chiến Thần Bất Bại

Chương 4455:




“Nhưng…”

 

Nói đến đây, Thiên Quỳnh Tử lại thở dài: “Nhưng nếu Tiêu Chính Văn thật xảy ra chuyện, bọn họ có hỏi hay không thì kết quả cũng sẽ như nhau!”

 

Ý của Thiên Quỳnh Tử là nếu Tiêu Chính Văn thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì không bao lâu nữa, điện Thần Long cũng sẽ sụp đổ, hỏi hay không đều vô nghĩa!”

 

Lúc này, không chỉ Tần Lương Ngọc mà cả Thanh Liên cũng đang chờ đợi.

 

Trong ba ngày liên tiếp, hiện tượng thiên nhiên dị thường từ trên trời giáng xuống, đám người Điền Văn lần lượt đột phá lên Thiên Cảnh, vô cùng kiêu ngạo.

 

Cho đến ngày thứ năm, phía Điền Văn cuối cùng cũng có động tĩnh.

 

Điền Văn dẫn theo Điền Khải đến trên bầu trời Đế Khư, sau đó, Khổng Tề Thiên và Caseus cũng lần lượt theo sau.

 

Kể từ lần đám người Điền Văn bao vây Đế Khư, trận pháp Thiên Kính vẫn chưa kết thúc, vì vậy hầu như tất cả mọi người đều nhìn lên bầu trời đầu tiên.

 

“Bọn họ định làm gì vậy? Lẽ nào muốn ra tay với điện Thần Long nhân lúc anh Tiêu không ở đây sao?”

 

“Chắc không phải đâu. Cho dù bọn họ hèn hạ đến mức nào thì cũng sẽ không ra tay với điện Thần Long vào thời điểm nhạy cảm này!”

 

“Đúng vậy, e rằng nhà họ Ngụy và nhà họ Triệu cũng sẽ không đồng ý để nhà họ Khổng độc chiếm Đế Khư!”

 

Lúc các bên đang thảo luận, Lý Bạch bước lên không trung, lạnh lùng nhìn bọn họ, nói: “Mọi người đang làm gì vậy?”

 

Nghe vậy, Điền Văn lấy ra một chiếc áo đẫm máu, cầm hai tay đến gần Lý Bạch, nói với vẻ mặt đau thương: “Đây… đây là di vật cuối cùng của anh Tiêu, mong mọi người hãy giữ lấy!”

 

Cái gì?

 

Nghe vậy, không chỉ Lý Bạch mà tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

 

Di vật của Tiêu Chính Văn?

 

Nói vậy có nghĩa là Tiêu Chính Văn đã thực sự gặp nạn ở Minh Hà?

 

“Ý của cậu là…” Lý Bạch ngây người nhìn chiếc áo máu, không dám tin vào tai mình.

 

“Đúng vậy!”

 

Điền Văn trầm giọng nói: “Lần này tới Minh Hà, chúng tôi đã gặp phải đối thủ rất mạnh. Dưới đòn tấn công của đối phương, chúng tôi chỉ đành tự mình phá vỡ vòng vây!”

 

“Nhưng… cuối cùng, vì để bảo vệ cho chúng tôi thoát khỏi vòng vây, anh Tiêu lại…”

 

Nói đến đây, hai mắt của Điền Văn, Khổng Tề Thiên và Điền Khải đều đỏ hoe, mắt ngấn lệ.

 

“Anh Tiêu thật trượng nghĩa, tôi thật hổ thẹn với bản thân mình. Thật đáng tiếc khi một người tài giỏi như anh Tiêu lại chết thảm ở Minh Hà!”

 

Nói đến đây, nước mắt của Caseus không ngừng tuôn rơi.

 

Màn biểu diễn của gã thật cảm động, cũng khiến người khác không thể nghi ngờ.

 

Dù sao trước đây gã và Tiêu Chính Văn cũng không có mâu thuẫn gì, thậm chí còn chưa từng xảy ra xung đột, sau đó còn nói chuyện vui vẻ với Tiêu Chính Văn, có thể nói, trong những người này, quan hệ giữa gã và Tiêu Chính Văn là hài hòa nhất!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.