Chiến Thần Bất Bại

Chương 4411:




Hai người họ liên tiếp lên tiếng cũng đã đại diện cho thái độ của nhà họ Khổng, trong tình hình này, nhìn khắp Đông Vực còn ai nói giúp Tiêu Chính Văn nửa lời?

 

“Tiêu Chính Văn, muốn trách chỉ có thể trách anh tạo nghiệp quá nặng, đắc tội với tất cả mọi người thiên hạ, bây giờ, thậm chí ngay cả bọn họ cũng không muốn bảo vệ anh!”

 

Điền Khải cười nhạt, trên mặt đầy vẻ đắc ý!

“Tiêu Chính Văn, thật ra ban đầu, tôi thật lòng muốn làm đồng minh với anh! Đáng tiếc anh lại vì một người bình thường trong thế tục mà đã bỏ qua cơ hội này!”

 

“Dù vậy, tôi vẫn hy vọng chúng ta có thể trở thành bạn, nhưng anh lại u mê không tỉnh ngộ, cố chấp đánh lén chúng tôi, thậm chí còn ra tay tập kích giết thế tử Thánh Giáo Đình!”

 

“Chúng tôi cũng là vì làm dịu cơn giận của Thánh Giáo Đình mới bất đắc dĩ nhường lại thành Đại Phong cho Thánh Giáo Đình!”

 

“Dù gì chúng tôi cũng không muốn trơ mắt nhìn các đại tông môn Đông Vực máu chảy thành sông! Mà tên đầu sỏ Tiêu Chính Văn anh chẳng lẽ không nên trả giá cho chuyện này sao?”

 

Điền Văn lại dùng dáng vẻ trách trời thương dân, đứng trên đỉnh đạo đức, đẩy tất cả tội vạ lên người Tiêu Chính Văn!

 

Còn bản thân hắn lại xuất hiện trước mặt dân chúng như một đấng cứu thế!

 

“Tôi nghĩ lát nữa anh sẽ phải đổi giọng, thậm chí sẽ quỳ xuống cầu xin tôi!”, Tiêu Chính Văn khẽ mỉm cười, căn bản không hề giải thích!

 

“Láo xược! Bắt hắn lại cho tôi!”

 

Trên bầu trời, áp lực cái thế bao phủ, Khổng Tề Thiên không đợi Điền Văn mở miệng đã bước ra khỏi đám người!

 

Ngay sau đó, một đóa sen vàng nhô lên cao, hòa thượng Tanaka cũng đích thân đến!

 

Nội tình chuyện này gần như ai ai cũng biết, rõ ràng là đám người Điền Văn và nhà họ Khổng bày mưu giao Tiêu Chính Văn cho Thánh Giáo Đình như kẻ chịu tội thay!

 

“Không phiền mọi người ra tay, để tôi đích thân xử lý hắn!”

 

Hòa thượng Tanaka đã sớm ôm cục tức!

 

Thật ra ông ta đã biết từ lâu, ai mới thật sự là người mặc đồ đen, nhưng ông ta lại không thể ra tay đánh người áo đen ngay trước mặt mọi người, hôm nay đã có Tiêu Chính Văn là kẻ thế tội, vừa hay có thể giải tỏa mối hận trong lòng ông ta!

 

Điền Văn chậm rãi quay đầu, vẻ mặt phức tạp nhìn hòa thượng Tanaka.

 

Đúng là tiết mục này phải để ông ta diễn, dẫu sao người khác ra tay cũng danh bất chính ngôn bất thuận!

 

Suy cho cùng, Thánh Giáo Đình đã có người chết, mặc dù hòa thượng Tanaka không phải là người của Thánh Giáo Đình, nhưng vẫn luôn có mối quan hệ tốt với Thánh Giáo Đình, giờ phút này, hoàn toàn có thể đại diện Thánh Giáo Đình ra tay với Tiêu Chính Văn!

 

“Tôi nghe nói, cậu đã thừa nhận cậu giết thế tử Thánh Giáo Đình?”, hòa thượng Tanaka lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, trầm giọng chất vấn.

 

“Không sai, là tôi!”

 

“Ông hỏi thế hơi thừa nhỉ, dù tôi không thừa nhận thì có ích gì không?”

 

“Tôi cũng không phải kẻ ngốc, với cục diện trước mắt, tôi nhận hay không nhận, có khác gì nhau sao?”

 

Tiêu Chính Văn dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều trầm mặc hồi lâu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.