Chiến Thần Bất Bại

Chương 3764:




May là Tiêu Chính Văn không hề để tâm đến lời ông ta, cũng không thèm tranh cãi nhiều, mà chỉ tiếp tục đi về phía trước như bình thường.

 

Nhưng trong đám người, có hơn chục ánh mắt không mấy thiện cảm, thậm chí trên mặt vài người đàn ông trung niên vạm cỡ tràn ngập sát khí.

 

Ngay cả Thừa Tư Tư cũng cảm nhận được sát khí, vội vàng kéo Tiêu Chính Văn đi chậm lại, cố ý đi cuối cùng.

 

“Anh Tiêu, ở đây khác với giới thế tục. Ở đây không có luật lệ, tính mạng của mọi người đều nằm trong tay đám người này!”

 

“Một khi đắc tội với đám nhân vật lớn này, những người bình thường như chúng tôi có thể mất mạng ngoài đường bất cứ lúc nào!”

 

“Cho nên, lần sau anh nói gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ. Cũng may vừa rồi sứ thần Huyết Ma không so đo với anh, nếu không, anh đã không còn giữ nổi mạng rồi!”

 

Thừa Tư Tư lo lắng giải thích cho Tiêu Chính Văn.

 

“Ồ? Ông ta có thể tùy ý quyết định sự sống chết của người khác sao? Ai cho ông ta cái quyền đó?”, Tiêu Chính Văn hỏi.

 

“Anh Tiêu, mỗi vị sứ thần Huyết Ma đều có thẩm quyền riêng, Chu Khang cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, ông ta còn khống chế sự sống chết của hàng triệu người!”

 

“Tính mạng của chúng tôi đều do một mình ông ta quyết định! Không cần ông ta ra tay, chỉ cần sau khi hiến tinh huyết, bọn họ không ban phúc cho chúng tôi thì chúng tôi cũng không sống nổi một năm!”

 

“Cho nên đừng nói lại những người này, càng không được thách thức quyền uy của bọn họ! Nếu không, hậu quả sẽ rất thảm hại!”

 

Thừa Tư Tư ân cần nhắc nhở.

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy, liếc nhìn bóng lưng của Chu Khang, khẽ gật đầu.

 

Xem ra thủ đoạn của huyết tộc rất cao minh!

 

Khống chế cả một khu vực, hơn nữa, còn có thể khiến người dân ở Bắc Vực kính sợ bọn họ, tình nguyện trở thành nô dịch của huyết tộc, quả thực đúng như Bạch Ngọc Trinh đã nói, Bắc Vực không hề đơn giản như trong tưởng tượng.

 

Đi được một đoạn đường, Thừa Tư Tư đã nhìn thấy một vài bức tượng cao lớn từ xa, liền nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, chúng ta sắp đến điện Huyết Ma rồi!”

 

“Anh nhất định phải bái lễ cùng mọi người, nếu xảy ra sai sót ở đây, không ai có thể bảo vệ anh!”

 

Không lâu sau, mọi người đã đến cổng điện Huyết Ma, tất cả đều cúi đầu bái lễ.

 

Chỉ có Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía điện Huyết Ma.

 

“Anh Tiêu, sao anh không quỳ xuống!”, Thừa Tư Tư vội vàng quay đầu nói với Tiêu Chính Văn.

 

“Bái cái gì? Bái mấy pho tượng này sao?”, Tiêu Chính Văn chỉ vào mấy pho tượng lớn trước cửa điện.

 

“Tất nhiên không phải, mà là bái Huyết Ma Chí Tôn! Lẽ nào anh không nhìn thấy sao?”, Thừa Tư Tư nói với vẻ ngạc nhiên.

 

Hả?

 

Tiêu Chính văn nghe vậy, khẽ nhíu mày.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.