Chiến Thần Bất Bại

Chương 3747:




“Ý anh Tiêu là nhân cơ hội này đến ngoài lãnh thổ bằng con đường này sao?”, Bạch Ngọc Trinh cau mày hỏi.

 

Bình thường con đường đặc biệt này chỉ cần mở ra thì sẽ có khoảng không gian đệm từ một đến hai ngày, sau đó mới dần biến mất.

 

Nói cách khác Tiêu Chính Văn cố ý chủ động nghênh chiến?

 

“Cứu người như cứu hỏa”, Tiêu Chính Văn nghiêm túc nói.

 

“Anh Tiêu, tôi vẫn khuyên anh xem xét cẩn thận chuyện đến Bắc Vực, hoặc bắt tay với nhà họ Võ”, Bạch Ngọc Trịnh vội vàng khuyên bảo.

 

Huyết tộc đã có mặt ở Bắc Vực lâu như thế, thế lực lại lớn, chắc chắn đã vượt khỏi dự tính của mọi người.

 

Đúng lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện phía sau Bạch Ngọc Trinh, chính là Bạch Thiên Kiệt.

 

Bạch Ngọc Trinh vội vàng đứng lên muốn nói lại ngắn gọn chuyện Tiêu Chính Văn định vào Bắc Vực cứu người với Bạch Thiên Kiệt, cuối cùng mới nói: “Anh ơi, nếu có thể, liệu anh có thể…”

 

Bạch Thiên Kiệt ho khụ khụ mấy tiếng nhìn Bạch Ngọc Trinh, người ta có câu con gái lớn không thể giữ được nữa, xem ra không sai chút nào.

 

Em gái nhà họ Bạch đã không còn quan tâm đến an nguy của mình, cứ lải nhải bảo mình liều mạng theo quân tử, đi theo Tiêu Chính Văn vào chỗ nguy hiểm.

 

“Em gái, anh Tiêu, hai người có thể vẫn chưa biết tình hình ở Bắc Vực cực kỳ phức tạp, không chỉ có thế lực của huyết tộc mà còn có thể lực của Cửu Y Cung”.

 

“Hơn nữa nơi đó rất kỳ lạ, trừ khi là người của huyết tộc hoặc Cửu U Cung, những người khác đều sẽ bị phương trời đó áp chế”.

 

“Ngay cả tôi cũng không dám bước đến Bắc Vực, đây cũng là nguyên nhân chính tại sao nhiều năm nay các thế lực của Hoa Quốc đều né tránh Bắc Vực”.

 

Nghe đến đây Bạch Ngọc Trinh cũng ngây người.

 

Thảo nào năm đó Lý Tịnh và Lý Tích hợp lực lại cũng không thể đánh lui, nếu không nhờ Lý Tích hy sinh mạng sống để cứu thì ngay cả Lý Tịnh cũng chưa chắc có thể sống sót quay về.

 

Nhất là nơi này còn có bóng dáng của Cửu U Cung, càng chứng tỏ tình hình Bắc Vực cực kỳ phức tạp.

 

Nếu đúng như Bạch Thiên Kiệt nói thật thì dù Bạch Thiên Kiệt và Tiêu Chính Văn cùng đến đó, cũng chỉ có thể dâng mạng chịu chết mà thôi.

 

“Xem ra điện Huyết Ma đáng sợ hơn chúng ta nghĩ”, Bạch Ngọc Trinh vô thức nói.

 

“Anh Tiêu, tôi nghĩ việc cứu người vẫn nên bàn kế hoạch lâu dài, hoặc có thể ép bức huyết tộc qua các gia tộc lớn, buộc họ phải thả Hận Thiên”.

 

Bạch Thiên Kiệt nghiêm nghị nhắc nhở.

 

“Thả Hận Thiên? Không thể được, nhà họ Lục chắc chắn sẽ không để Hận Thiên sống sót rời khỏi điện Huyết Ma”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn đứng dậy, trước tiên dặn dò Khương Vy Nhan vài câu, sau đó mới sải bước đi ra khỏi phòng họp.

 

Lúc này hiện tượng thiên nhiên ở phía tây bắc Hoa Quốc rất đáng sợ, khủng khiếp hơn khi đám người Triệu Kế Hồng quay về thế tục lúc trước mấy lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.