Chiến Thần Bất Bại

Chương 3653:




Chương 3653

 

“E rằng lần này có trò hay để xem rồi, Lữ Đồng Quang không những đại diện cho bản thân anh ta, mà còn là cả một ngành y, tất cả thế lực, có ai dám chống đối với người trong ngành y chứ?”

 

Lữ Đồng Quang vừa xuất hiện, hầu như tất cả người dẫn đầu của các thế lực đều lần lượt cau mày.

 

Theo lý mà nói người trong ngành y không nên có mặt trong cuộc thi đấu lớn, dẫu sao các thế lực đều có phần kiêng dè với ngành y, có thể nói, nếu không phải bất đắc dĩ, thì không ai muốn đắc tội với gia tộc y dược.

 

Nhưng sự xuất hiện của Lữ Đồng Quang lại khiến họ rơi vào tình huống khó xử.

 

“Lữ Đồng Quang này có thân phận rất đặc biệt sao?”, Tiêu Chính Văn tò mò hỏi.

 

“Dĩ nhiên là đặc biệt, anh ta là đệ tử của Trương Cảnh Nhạc, mà Trương Cảnh Nhạc lại là người đại diện cho y học, cũng có nghĩa là, phía sau Lữ Đồng Quang là toàn bộ ngành y ở đây!”

 

“Vì vậy, cuộc thi đấu lần này, thế lực khắp nơi đều phải rất cẩn trọng, nếu đắc tội với ngành y, e rằng những ngày tháng sau này sẽ không dễ dàng!”

 

“Hơn nữa, bản thân Lữ Đồng Quang đã đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp một, vốn đã không công bằng khi để anh ta tham gia vào cuộc thi thế hệ trẻ rồi!”

 

Võ Học Tư giải thích với nụ cười khổ.

 

Vinh Thành không phải là một đô thị lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, trong thế hệ trẻ, có rất ít cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, chứ đừng nói là cảnh giới Nhân Hoàng!

 

Sự xuất hiện của Lữ Đồng Quang cũng đồng nghĩa với việc lấy đi cơ hội giành chiến thắng của những người khác!

 

Những người ở dưới vừa nhìn thấy Lữ Đồng Quang thì cúi đầu than thở, có vài người căm phẫn, thậm chí có người còn thì thầm chửi bới.

 

Vẻ mặt Âu Dương Tuyết của Minh Nguyệt Các cũng sa sầm lại, bà ta nhìn về phía thanh niên bên cạnh, lạnh lùng chất vấn hỏi: “Khổng Thiên Thu, các người làm vậy là có ý gì?”

 

“Lữ Đồng Quang là cường giả của cảnh giới Nhân Hoàng, còn là người kế thừa của gia tộc y dược, theo quy tắc thì hắn không được tham gia cuộc thi đấu, chẳng lẽ các người không biết sao?”

 

“Chưởng giáo Âu Dương, xin bớt giận! Dù sao thân phận của cậu Lữ rất đặc biệt, nên chúng tôi đã thảo luận một hồi, cảm thấy vẫn nên cho bên ngành y một cơ hội cạnh tranh công bằng!” Khổng Thiên Thu nói với vẻ mặt lạnh nhạt.

 

“Cái gì? Công bằng ư? Các người thấy như vậy là công bằng sao?”

 

Ngay cả Âu Dương Tuyết cũng không chịu đựng được nữa, một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp một lại đi giành ngôi vị dẫn đầu với một đám hậu bối của cảnh giới Nhân Vương, đây mà gọi là công bằng sao?

 

“Dĩ nhiên là công bằng, trên võ đài không được phép đánh theo nhóm, cuộc chiến một đấu một, tất cả đều dựa vào sự tu luyện của mỗi người, có chỗ nào không công bằng? Vả lại, người của ngành y cũng không giỏi võ thuật, chỉ là cảnh giới cao hơn chút thôi, có sao đâu?”

 

Khổng Thiên Thu mặt dày vô liêm sỉ nhe rằng cười nói.

 

“Các người…!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.