Chiến Thần Bất Bại

Chương 3614:




Chương 3614

Trước đây, Tề Kính Hào cũng từng gặp rất nhiều thanh niên trẻ từ giới thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ, nhưng phần lớn đều không để lại ấn tượng tốt cho Tề Kính Hào.

Rất nhiều thanh niên ở giới thế tục thích khoe khoang bản thân, chính vì vậy mà đã gặp tai họa.

Tề Kính Hào cũng là có ý tốt, dù sao lời này của Tiêu Chính Văn quả thực hơi nghiêm trọng, nếu lọt vào tai Bích Hà Cung thì e rằng Tiêu Chính Văn sẽ gặp phiền phức lớn.

Vì vậy, ông ta mới đến đây để khuyên bảo Tiêu Chính Văn.

“Hơn nữa, Lương Cảnh Long và Khổng Thiên Tường còn là bạn học của nhau, cho nên không phải ai cũng có thể xen vào chuyện của Bích Hà Cung”.

Nửa câu sau của Tề Kính Hào rõ ràng là nói cho Võ Thiên Nghiệp nghe.

Ngụ ý của ông ta là nhà họ Võ tốt nhất đừng ảo tưởng nữa, hiện tại ở Vinh Thành này, chỉ có nhà họ Tư Mã mới có thể giúp được bọn họ mà thôi.

Nhưng vì chuyện Thánh Huyết của Đế Tuấn mà mối quan hệ giữa nhà họ Võ và nhà họ Tư Mã đang vô cùng căng thẳng, nhà họ Tư Mã chắc chắn sẽ không ra tay cứu giúp nhà họ Võ vào lúc này.

Lúc này, không chỉ Võ Thiên Nghiệp, mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng nhìn ra được Tề Kính Hào đang cảnh cáo nhà họ Võ, hiển nhiên ông ta đứng về phía Bích Hà Cung.

“Bạn học của Khổng Thiên Tường thì tài giỏi lắm sao? Cho dù là Khổng Thiên Tường đến thì đã sao chứ?”

Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.

Tiêu Chính Văn cũng có chút ấn tượng về người tên Khổng Thiên Tường.

Người này trong mắt Tề Kích Hào và nhà họ Võ là nhân vật lớn, nhưng trong mắt Tiêu Chính Văn lại chẳng bằng một con kiến.

“Chưa nói đến thực lực của nhà họ Khổng ở vùng ngoài lãnh thổ, chỉ riêng sức chiến đấu của Khổng Thiên Tường, không phải người bình thường như các người có thể hiểu được.

Tề Kính Hào nhíu mày, lạnh lùng nói.

“Khổng Thiên Tường ở trước mặt tôi cũng không dám nói những lời huênh hoang như vậy!”, Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

Những gì Tiêu Chính Văn nói là sự thật!

Đừng nói là Khổng Thiên Tường, cho dù Khổng Tề Thiên tới thì cũng không dám nói la lối trước mặt Tiêu Chính Văn.

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Võ Thiên Nghiệp không khỏi nhíu mày.

Mặc dù Tiêu Chính Văn đang nói giúp cho nhà họ Võ, nhưng lời này của anh quả thực hơi quá đáng.

Cho dù Khổng Thiên Tường có tệ hại đến đâu thì cũng là cường giả cảnh giới Nhân Vương, nhưng Tiêu Chính Văn lại chỉ là một người bình thường.

Điều này giống như một đứa trẻ lên ba chỉ tay vào một thanh niên trai tráng tầm hai mươi ba mươi tuổi và nói rằng đối phương chẳng là cái thá gì!”

“Cậu Tiêu, Khổng Thiên Tường là cao thủ cảnh giới Nhân Vương đấy!”

Võ Thiên Nghiệp sợ Tiêu Chính Văn lại nói lung tung nên vội vàng nhắc nhở.

“”Chắc anh bạn này vừa đến vùng ngoài lãnh thổ nên còn nhiều điều chưa biết, thế lực của nhà họ Khổng ở vùng ngoài lãnh thổ lớn đến mức có thể lật đổ cả một quốc gia!”

“Còn Khổng Thiên Tường mà cậu nói tới cũng không phải là một kẻ ăn chơi. Con cháu thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ rất khác so với người trong giới thế tục!”

Nói xong, Tề Kính Hào vung tay, phóng một luồng gió đánh tan hòn non bộ trong hoa viên.

“Rầm!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.