Chiến Thần Bất Bại

Chương 3593:




 

“Nerbuchu đã bán nước cầu vinh, nhường một vùng lãnh thổ lớn cho nước Hùng, các người còn không cảm thấy đau lòng khi bán đất đai của tổ tiên mà. Trong mấy trăm năm, giết hại biết bao người dân Hoa Quốc, các người còn mặt mũi để khoác chiếc long bào sao?”

 

“Thánh Huyết của Đế Tuấn quan trọng thế nào với Hoa Quốc, mà các người lại ăn cây táo rào cây sung, liên kết với Cửu U Cung âm mưu cướp lấy Thánh Huyết Đế Tuấn?”

 

“Các người không chỉ là một hoàng tộc vô tác dụng mà còn không đáng làm chữ “người””.

 

Vừa dứt lời Tiêu Chính Văn đã biến thành một luồng sáng lao đến chỗ Tiane.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ tay lên, long tức toát ra từ trong tay áo.

 

Tốc độ của anh cực kỳ nhanh đến nỗi cao thủ cấp bậc này như Tiane cũng không thể nhìn rõ động tác.

 

“Bộp!”

 

Tiêu Chính Văn nhanh như chớp đánh ra một chưởng, mang theo uy lực của long tức đánh thẳng vào ngực Tiane.

 

Mặc dù cảnh giới của Tiane trên Tiêu Chính Văn khá nhiều, cơ thể cũng rắn chắc hơn, dù là thần binh vạn cổ cũng khó làm ông ta bị thương.

 

Nhưng một đòn này của Tiêu Chính Văn lại khiến Tiane văng ra xa.

 

“Phụt!”

 

Tiane nôn ra máu, màn sương máu văng tứ tung trong không trung.

 

Đòn tấn công này suýt nữa đã đánh xuyên qua ngực Tiane.

 

Ngay cả cơ thể rắn chắc như đá của ông ta cũng không thể đỡ nổi một chưởng của Tiêu Chính Văn.

 

“Không thể nào!”

 

Lúc này gương mặt Tiane viết đầy mấy chữ không thể tin được.

 

Ông ta đang ở cảnh giới nào, Tiêu Chính Văn lại là cảnh giới gì?

 

Cách biệt giữa hai người như một trời một vực.

 

Đừng nói Tiêu Chính Văn đấm bằng tay không, dù trong tay có kiếm Tần Vương cũng chưa chắc có thể khiến ông ta bị thương.

 

Nhưng hiện thực lại là ông ta không thể đỡ được uy lực một đòn của Tiêu Chính Văn?

 

“Thế giới này, núi cao còn núi cao hơn, người giỏi còn người giỏi hơn, lẽ nào ông đường đường là hoàng tộc mà lại không biết cả đạo lý đơn giản này sao?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, đồng thời cơ thể nhanh như chớp vung ra một cú đấm sắt, lại đánh vào người Tiane.

 

“Cậu muốn chết hả?”

 

Dù sao Tiane cũng không phải là đám người Triệu Kế Hồng, thực lực của ông ta đáng sợ đến nhường nào, cộng thêm kinh nghiệm chinh chiến của mình, thì ông ta sao có thể bị Tiêu Chính Văn dọa sợ được?

 

Sau đó vung một kiếm ra như có ý định liều mạng.

 

Nhưng một kiếm này của ông ta lại bị nắm đấm của Tiêu Chính Văn chặn lại, còn cú đấm của Tiêu Chính Văn lại không hề bị giảm sức lực, vẫn tiếp tục tiến tới.

 

“Rầm!”

Tiane lại bị cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh văng ra xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.