Chiến Thần Bất Bại

Chương 3589:




 

Người không có cảnh giới Quy Chân, vĩnh viễn sẽ không hiểu giữa hai người chênh lệch bao nhiêu!

 

Con rồng màu tím bay ra từ sau lưng Tiêu Chính Văn, trong nháy mắt, miệng rồng há rộng, dùng sức hút một hơi!

 

Toàn bộ núi sông trăng sao trong ảo cảnh đều xuất hiện sự vặn vẹo, giống như con rồng kia muốn dùng một hơi hút toàn bộ ảo cảnh này vào trong bụng vậy!

 

“Sao… Sao cậu có thể phá được Huyền Thiên Hoan Cảnh của tôi? Năm đó, cả hoàng đế cũng…”

 

Tư Mã Lôi không dám tin trợn to mắt, trong lòng lại hoảng sợ vô cùng!

 

Tiêu Chính Văn thật sự quá đáng sợ, còn đáng sợ hơn không chỉ trăm lần so với hắn tưởng tượng!

 

Trước giờ, hắn vẫn cho rằng mình đã đánh giá cao Tiêu Chính Văn, nhưng bây giờ nhìn lại, hắn vẫn quá khinh thường Tiêu Chính Văn rồi!

 

Huyền Thiên Hoan Cảnh đáng sợ đến mức nào?

 

Ngay cả một tồn tại như hoàng đế, cũng bị kẹt ở trong ảo cảnh suốt ba năm, nếu như không phải là Cửu Thiên Huyền Nữ ra tay trợ giúp, sợ rằng giữa trận đại chiến của bộ lạc Viêm Hoàng và bộ lạc Cửu Lê, ai chết trong tay ai còn chưa biết!

 

Mà Tiêu Chính Văn chỉ vừa giơ tay lên đã phá hỏng ảo ảnh của hắn.

 

Giờ phút này, cũng chỉ có Võ Anh Hào không hề cảm thấy bất ngờ, ngược lại còn nghĩ tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của anh ta!

 

Nếu Tiêu Chính Văn thật sự hiểu được Quy Chân, vậy chút tài mọn này của Tư Mã Lôi căn bản không đáng giá nhắc tới trước mặt Tiêu Chính Văn!

 

Quy Chân chẳng khác nào thật sự gặp được đạo lý trời đất, hợp lại làm một cùng đất trời này!

 

Tồn tại như vậy sao có thể bị một ảo cảnh làm khó?

 

Sự tồn tại mạnh mẽ to lớn đó, căn bản không phải là thứ có thể dùng sức thế gian để nghiền nát, bất kể trận pháp tuyệt diệu bao nhiêu, nó đều tách khỏi thế giới này!

 

Nói cách khác, trận pháp cũng không phải vốn có ở thế giới này, mà được tạo ra.

 

Mà dù sao con người cũng không phải thần thánh, bất kỳ những gì con người tạo ra đều không phải là hoàn mỹ không khuyết điểm!

 

Chỉ cần có nhược điểm, đối với người thuộc đẳng cấp Quy Chân thì sự vật cùng lắm chỉ là một câu chuyện hài mà thôi.

 

Tiêu Chính Văn chỉ lạnh lùng nhìn Tư Mã Lôi, nhưng không trả lời nghi vấn trong lòng hắn.

 

Con rồng màu tím tấn công về phía Tư Mã Lôi lần nữa!

 

Đòn tấn công này này đã không phải là thứ mấy chữ phá hủy đất trời này có thể hình dung nữa!

 

Ngay cả những người ở Âu Lục xa xôi cũng có thể thấy được con rồng màu tím to lớn kia trên bầu trời, mang theo uy nghiêm vô tận, từ từ đáp xuống!

 

Khí tức của rồng khắp trời dường như có thể hủy diệt một hành tinh nhỏ trong nháy mắt!

Giờ phút này trên bầu trời, bốn mùa nhanh chóng thay phiên, cứ như thể thời gian không lấy kim giờ làm đơn vị tính toán, mà là tính bằng kim giây, cứ thế trôi qua rất nhanh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.