Chiến Thần Bất Bại

Chương 3561:




Mà Tư Mã Tư cũng có một cuộc chiến khó giải quyết với con trai của Sulla, một trong ba vị hoàng đế!

 

“Giết đi, món nợ giữa chúng ta, sau này hẵng tính!”

 

Khổng Tề Thiên quay lại nhìn Võ Anh Hào.

 

Võ Anh Hào không chút do dự, ngay lập tức hợp sức với Quảng Lăng Tử giết chết vị đại giáo chủ áo đỏ kia giữa bầu trời!

 

Mà sau khi Khổng Tề Thiên và Tư Mã Tư hợp lực giết chết con trai của Sulla, không đợi cho Võ Anh Hào kịp định thần lại, bèn đồng thời ra tay về phía Võ Anh Hào!

 

“Thịch!”

 

Cuộn sách cổ đập thẳng vào lưng của Võ Anh Hào!

 

Võ Anh Hào hoàn toàn không ngờ rằng bản thân mình vừa ra tay giúp đỡ đối phương giải quyết rắc rối mà đối phương lại lấy oán trả ơn, ra tay với anh ta!

 

Vì vậy, Võ Anh Hào chưa kịp ra tay, đã bị đánh đến mức nôn ra máu và toàn thân run rẩy không ngừng!

 

“Tiêu diệt anh ta!”

 

Tư Mã Tư lắc thanh trường kiếm trong tay và chuẩn bị giết Võ Anh Hào.

 

“Đợi đã! Tiêu Chính Văn đang ở gần đây!” Khổng Tề Thiên vội vàng tiến lên trước chặn Tư Mã Tư!

 

Cao thủ đọ sức, không thể có chút sơ suất nào!

 

Ngộ nhỡ trong lúc mọi người tấn công Võ Anh Hào, Tiêu Chính Văn đột nhiên đánh ra thì gần như chỉ một chiêu cũng có thể kết liễu mạng sống của ba người bọn họ!

 

Đến lúc đó, chẳng phải bọn họ đang giúp sức cho Tiêu Chính Văn sao?

 

“Không có thời gian nữa! Ông nhìn bên kia xem!”

 

Tư Mã Tư lấy tay chỉ vào ngôi sao băng phía chân trời, chỉ thấy sao băng đã đỏ tươi như máu!

 

Điều này cho thấy rằng Thánh Huyết Đế Tuấn có thể rơi xuống nhân gian bất cứ lúc nào!

 

Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thấy bóng dáng của Tiêu Chính Văn, nếu Tiêu Chính Văn không bị quấn lấy, anh nhất định sẽ xuất hiện!

 

Nhưng nhìn khắp bốn phía mênh mông, nào có bóng dáng của Tiêu Chính Văn?

 

“Theo tôi thấy, Tiêu Chính Văn tám chín phần là đã từ bỏ rồi!” ngay khi giọng nói của Quảng Lăng Tử vừa dứt, một con rồng vàng từ xa bay tới, lao vùn vụt về hướng sao băng dự kiến sẽ rơi xuống!

 

“Là Tiêu Chính Văn!” Đồng tử của Tư Mã Tư hơi co lại, kinh ngạc nói.

 

Con rồng lớn màu vàng đó, thở ra hơi thở nặng nề, loại khí tức vô cùng uy nghiêm đó quả thực giống như một con thần long thực thụ bị Tiêu Chính Văn giẫm lên!

 

Mà phía sau Tiêu Chính Văn còn có ba con rồng lớn màu đỏ, trắng và tím, đang quay xung quanh anh!

“Hắn quả nhiên đến rồi!”

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn, Khổng Tề Thiên lại thở phào nhẹ nhõm.

Theo ông ta thấy, chí ít đối mặt trực tiếp với kẻ thù còn tốt hơn là rơi vào mưu kế của người ta!

Quay đầu lại nhìn Võ Anh Hào đã bị thương nặng, Khổng Tề Thiên đột nhiên chỉ tay vào Tiêu Chính văn rồi nói vơi Tư mã Tư và Quảng Lăng Tử. Trừ khử Tiêu Chính Văn trước! ra tay!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.