Chiến Thần Bất Bại

Chương 3520:




Thế nhưng toan tính như ý của ông ta vẫn là công cốc, không chỉ như vậy, thậm chí ngay cả mặt của đối phương cũng chưa được thấy đã bị một nhát kiếm chém thành thịt vụn luôn rồi!

 

Ngay tức thì, cả võ tông đều trở nên yên tĩnh, năm đại danh sơn đã hoàn toàn sững sờ!

 

Tần Vũ vẫn luôn quan sát sự việc phát triển cũng bị cảnh tượng trước mắt doạ ngu người!

 

Triệu Khang – cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai, hơn nữa còn xuất thân từ trong hoàng tộc lại bị đối phương nhẹ nhàng chém chết chỉ với một nhát kiếm!

 

Điều này đã nói lên rằng đối phương căn bản không sợ Đế Vương Các, thậm chí ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng chẳng buồn coi ra gì!

 

Chỉ riêng cỗ khí thế này thôi cũng đủ để chấn áp bốn phương rồi!

 

Đặc biệt là mấy người Triệu Kế Hồng, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì càng sợ tới độ đổ mồ hôi lạnh!

 

Triệu Khang có thể nói là chỗ dựa duy nhất của mấy người bọn họ, kết quả ông ta cũng bị người ta chém chết, đối phương thậm chí còn chẳng thèm tiết lộ họ tên, điều này nói rõ cái gì?

 

Bối cảnh và lai lịch của đối phương rất có khả năng cực kỳ doạ người!

 

“Cậu bạn, cậu làm hơi quá rồi! Thế tục không thể do mình cậu kiểm soát được đâu!”

 

Lúc này, trong hư không, một thân ảnh vô cùng cao lớn bất chợt xuất hiện.

 

Ánh mắt lạnh lùng vô tình của Hận Thiên nhìn về phía Thái Sơn!

 

Mặc dù bản thân Hận Thiên vẫn ở vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng bên trong thế tục đột nhiên xuất hiện tử khí nồng đậm như vậy, ông ta cũng cảm nhận được hết!

 

“Ồ? Ngay cả huyết tộc cũng tới góp vui rồi à?”

 

Tần Vũ không khỏi hơi nhíu mày.

 

Rõ ràng, Hận Thiên không có khả năng có được tin tức của Tiêu Chính Văn để trở về giúp đỡ mà là cảm nhận được tử khí phát ra từ phía Thái Sơn, nên mới ảnh xạ tới thế tục!

 

“Ông Triệu, nếu như lúc này còn không ra tay thì sẽ bị người đời xem thường mất! Dù gì Hận Thiên của huyết tộc cũng lộ diện rồi, mà chúng ta lại…”

 

Thiên Hà Đạo Quân uất hận liếc nhìn hư ảnh của Hận Thiên, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Thủ đoạn này của Hận Thiên quả thực quá cao tay, ông ta thực tế vẫn đang ở vùng ngoài lãnh thổ xa xôi, dù đối phương là cao thủ ở bậc cảnh giới nào thì cũng không thể chém chết cao thủ vùng ngoài lãnh thổ chỉ với một nhát kiếm ngay trong thế tục!

 

Ngay cả cao thủ Cảnh Đế cũng không thể vượt qua bức chắn đó được!

 

Thế nhưng bọn họ thì lại khác, mấy người bọn họ đều ở trong thế tục, hơn nữa còn đại diện cho năm đại danh sơn!

 

Nếu như bọn họ không ra tay, vậy thì kết quả sẽ bị hàng chục nghìn người phỉ nhổ!

 

“Ra tay? Chúng ta có tư cách này sao?”, Triệu Kế Hồng đi qua đi lại, nói với vẻ cực kỳ nghiêm túc!

“Thiên Hà Đạo Quân, ông không biết đó thôi, những người giết người nhà họ Thành ở Thái Sơn lần này đều xuất thân từ Cửu U Cung! Ngay cả cụ tổ ba đời Thành Hạo của nhà họ Thành cũng vị ép phải tháo chạy!”

“Theo như tôi biết, mấy nghìn thành viên nhà họ Thành gần như đã bị giết sạch chỉ trong nháy mắt! Ngay cả cao thủ như Triệu Khang cũng không chống đỡ nổi uy lực từ nhát kiếm này của đối phương, chúng ta…”

Triệu Kế Hồng nói tới đây thì không ngừng lắc đầu, thời điểm này đứng ra ngoài thì có khác gì nộp mạng đâu cơ chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.