Chiến Thần Bất Bại

Chương 3509:




 

“Nhà họ Thành trước nay đều không có lập trường, người ta hay nói giúp lý không giúp tình, tôi đã nói từ lâu, hy vọng mọi người hoà thuận một chút, đừng nhắc lại mấy chuyện ân oán đã qua làm gì!”

 

“Thế nhưng cậu chủ Võ hình như nghe không hiểu lời khuyên răn của tôi, liên tục gây sự, chuyện này không thể trách nhà họ Thành chúng tôi trở mặt vô tình được đâu!”

 

Ông ta vừa nói, mấy con cháu của nhà họ Thành cũng đồng loạt tiến lên trước một bước, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn đầy uy hiếp.

 

Hành vi của đám con cháu nhà họ Thành này đã nói rõ hết tất cả!

 

Nhà họ Thành đã có quyết định, hoàn toàn đứng về phía mấy người Quảng Lăng Tử.

 

Nếu không cũng sẽ không lật mặt với nhà họ Võ nhanh tới thế!

 

“Aizz, tôi đã khuyên nhà họ Thành mấy người từ lâu rồi, đừng tự hiểu nhầm!”

 

“Vừa mới đêm hôm qua, cậu chủ Võ còn xin sự thương tình cho nhà họ Thành mấy người, nể tình nhà họ Thành mấy người có công bảo vệ Phong Thiện Đài ở Thái Sơn nên cho nhà họ Thành mấy người một cơ hội!”

 

“Đáng tiếc là nhà họ Thành mấy người lại không biết tốt xấu, nhận giặc làm cha!”, Tiêu Chính Văn lắc đầu thở dài một tiếng.

 

“Hỗn xược!”

 

Ông cụ Thành đột nhiên đập mạnh lên bàn, phẫn nộ gầm lên: “Tiêu Chính Văn! Một kẻ tiểu bối trong thế tục như cậu mà cũng dám ăn nói ngông cuồng ở trước mặt tôi như vậy ư?”

 

“Cho nhà họ Thành chúng tôi một cơ hội? Dựa vào cậu? Hay là dựa vào nhà họ Võ?”

 

Vốn dĩ việc Quảng Lăng Tử khiêu khích Võ Anh Hào hôm nay chính là kế cáo mượn oai hùm của ông cụ Thành.

 

Mượn tay của mấy người Quảng Lăng Tử giết chết Võ Anh Hào ở trên đỉnh Thái Sơn để chứng minh cho người đời thấy nhà họ Thành sẽ đoạn tuyệt mọi quan hệ với nhà họ Lý và nhà họ Võ kể từ lúc này!

 

Sau đó lại hỗ trợ mấy người Quảng Lăng Tử đoạt được Thánh Huyết Đế Tuấn, chấm mút được chút lợi lộc từ bên trong!

 

Không ngờ Tiêu Chính Văn lại nói ra mấy lời nực cười như cho nhà họ Thành một cơ hội, rõ ràng không biết trời cao đất dày!

 

Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn thốt ra câu này, trong mắt Tư Mã Tư loé lên sát khí, hướng ánh mắt không tốt đẹp gì nhìn về phía Tiêu Chính Văn!

 

“Muốn trách thì chỉ có thể trách nhà họ Thành mấy người ngu dốt, nếu như mấy người không biết thức thời thì tự mà gánh lấy hậu quả đi!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn chẳng buồn liếc nhìn ông cụ Thành, anh vung tay lên, một màn ánh sáng màu vàng lập tức chắn ngang giữa Võ Anh Hào và Quảng Lăng Tử!

 

“Anh Tiêu!”, Võ Anh Hào quay đầu lại nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt không hiểu.

 

“Cậu chủ Võ, chúng ta đi thôi!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì sải bước đi thẳng tới trước mặt Võ Anh Hào, ngay sau đó, không gian xung quanh bất chợt xao động.

 

Trước khi Võ Anh Hào đi còn quay đầu nhìn ông cụ Thành, hừ một tiếng, sau đó sải bước tiến vào trong làn sóng.

 

“Không ngờ lại không qua được mắt anh!”, Tư Mã Tư híp mắt, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Cái gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.