Chiến Thần Bất Bại

Chương 3390:




Ngay cả Saga cũng sửng sốt, lần đầu tiên ông ta thấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng quỳ xuống với người vai dưới chỉ mới ở cảnh giới Nhân Vương.

 

Đó là Nhân Hoàng đấy, phải trải qua biết bao khó khăn mới có thể đứng ở vị trí tối thượng như thế?

 

Nhưng Triệu Kế Hồng cam lòng quỳ xuống trước mặt một người vai dưới, điều này đã phá vỡ nhận biết của đám người Saga.

 

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên nhìn Triệu Kế Hồng đã quỳ xuống, người thẳng tắp, khẽ gật đầu nói: “Ừ, cảm ơn chưởng giáo Triệu đã kéo dài thời gian cho tôi, không biết cái đình chỗ Hằng Sơn đã sửa xong chưa nhỉ?”

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn bỗng quay đầu lại nhìn Độ Ách Chân Quân.

 

Cái đình gì chứ?

 

Ngay khi Độ Ách Chân Quân còn đang ngơ ngác, Tiêu Chính Văn bỗng tiến đến một bước đi đến trước mặt Độ Ách Chân Quân nhanh như chớp, lạnh nhạt cười nói: “Đi thôi, xem thử!”

 

Nói rồi không để Độ Ách Chân Quân hoàn hồn, không trung dậy lên một gợn sóng, cả người Tiêu Chính Văn đã biến mất không còn tung tích.

 

Thôi xong!

 

Độ Ách Chân Quân lo lắng thấp thỏm, thầm nhủ không ổn rồi.

 

 

 

Lúc này, Độ Ách Chân Quân không có thời gian để suy nghĩ nhiều, phóng nhanh về phía Hằng Sơn như một làn khói.

 

“Mau! Tuyệt đối không thể để Tiêu Chính Văn vào Hằng Sơn!”

 

Độ Ách Chân Quân có ngốc thế nào cũng hiểu rằng Tiêu Chính Văn đang cố mang lại tai họa, mới gài bẫy Tung Sơn, giờ lại gài Hằng Sơn!

 

Năm đại danh sơn gần như phải gánh tai họa bởi Tiêu Chính Văn!

 

Sau khi đám đệ tử của Hằng Sơn nhận được lời nhắn của Độ Ách Chân Quân, họ lập tức mở đại trận bảo vệ núi, nhằm chặn Tiêu Chính Văn ở ngoài cửa!

 

Nhưng trận pháp bảo vệ núi đã bị Tiêu Chính Văn phá hủy từ lâu, làm sao có thể ngăn được Tiêu Chính Văn chứ?

 

Chỉ thấy một cảnh tượng sáng đột nhiên ngăn chặn trước mặt Tiêu Chính Văn, nhưng Tiêu Chính Văn chỉ ung dung bước qua, một giây sau, anh đã xuất hiện trước cổng lớn của Hằng Sơn!

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn thoải mái ra vào, suýt nữa khiến Độ Ách Chân Quân phun ra máu!

 

“Tiêu Chính Văn, cậu thật sự nghĩ Hằng Sơn tôi dễ bị ăn hiếp sao? Hôm nay tôi nhất định khiến cậu đến được…”

 

Ông ta vừa nói được một nửa, chợt ngừng lại!

 

Bởi vì Long Nguyệt và Long Hình, Long Ngao, ba người họ xuất hiện trên đỉnh Hằng Sơn như cùng một lúc, hơn nữa đi vào thẳng đại sảnh Hằng Sơn mà không gặp trở ngại gì.

 

Trận pháp bảo vệ núi lại hoàn toàn không có tác dụng với họ ư?

 

Độ Ách Chân Quân đột nhiên cảm thấy hoa mắt chóng mặt, suýt nữa đạp hụt mà rơi từ trên hư không xuống!

Độ Ách Chân Quân, hằng sơn không nên đãi khách như thế này chứ, mau dâng trà lên!”

Tiêu Chính văn vừa nói, bước lên chính điện của Hằng Sơn!
Dâng trà?
Độ Ách Chân Quân cũng sắp chửi thề rôi!

Tiêu Chính Văn làm vậy chẳng khác nào ôm lấy thuốc nổ sau lưng chạy khắp nơi, sơ ý một chút, đều chết cả đoàn người!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.