Chiến Thần Bất Bại

Chương 3375:




“Tôi nhớ Tung Sơn có một bí cảnh, ở đó là nơi tổ tiên đời thứ ba của Tung Sơn ngưng luyện cơ thể, theo tôi biết, bí cảnh đó không giống Lôi Hải Côn Luân, cũng không phải là nơi mà những tiểu bối cảnh giới Nhân Vương có thể ra vào tùy ý!”

 

Triệu Kế Hồng nghe vậy thì sửng sờ một hồi, rôi chân mày ông ta co giật vài cái, ngay sau đó nở ra một nụ cười đắc ý nói: “Ừ, không tệ!”

 

“Tung Sơn của tôi đúng là có một nơi bí cảnh, nhưng chỗ đó đã trở thành khu cấm địa của Tung Sơn tôi từ một ngàn năm trước rồi!”

 

“Thằng nhóc Tiêu Chính Văn chỉ cần vào đó, nhất định sẽ chết!”

 

Triệu Kế Hồng nói đến đây, ánh mắt lóe lên, như thể đã nghĩ ra điều gì đó.

 

Nơi bí cảnh ở Tung Sơn từng là kết giới được một cao thủ Đế Cảnh đặc biệt bày ra khi ông ta ngưng luyện cơ thể, trong kết giới thường có tiếng gió và tiếng sấm, ngay cả Triệu Kế Hồng cũng không có gan để đi vào tìm hiểu!

 

Nghe nói vào ba trăm năm trước, một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng của Tung Sơn đã vô tình xông vào khu cấm địa, từ đó không bao giờ trở ra nữa!

 

Tin tức về người này thì càng đa dạng hơn, có người nói rằng rất có thể người này đã bị tinh luyện bởi gió và sấm, có người thì nói, người này đã bế quan để tu luyện ngầm trong đó.

 

Cho dù lời giải thích nào cũng đều sống không thấy người, chết không thấy xác.

 

Nhưng so với cách nói thứ hai, Triệu Kế Hồng càng tin câu trước hơn, dẫu sao đó cũng là một cao thủ Đế Cảnh cấp sáu đã đặc biệt bày ra bí cảnh để ngưng luyện cơ thể!

 

Nghĩ lại thì môi trường hẳn sẽ rất khắc nghiệt, nói không chừng, một người có cảnh giới Nhân Hoàng vừa bước vào thì đã bị gió tấn công thành thịt băm!

 

“Chủ ý này cũng không tồi, nhưng chỗ đó vốn không thể dời đi, phải để cho Tiêu Chính Văn tự nguyện vào mới được chứ!”

 

Triệu Kế Hồng rất hài lòng với chủ ý của Bạch Chiến Sinh, nhưng vấn đề nằm ở chỗ Tiêu Chính Văn không phải là kẻ ngốc, sao có thể dễ bị trúng kế chứ?

 

“Thật ra thì cái này không khó, ông có thể mời Tiêu Chính Văn đến thăm Tung Sơn, cứ nói võ thuật của Hoa Quốc tôi vốn là chung một nhà, trước đây là do bị Thiên Đạo Minh Ước dụ dỗ, nên mới trở thành kẻ thù với Tiêu Chính Văn!”

 

“Nhưng bây giờ đã rất hối hận, hơn nữa bằng lòng chia sẻ tài nguyên của Tung Sơn, tôi tin rằng vì lợi ích của thế tục, Tiêu Chính Văn chắc sẽ không từ chối đâu!”

 

Bạch Chiến Sinh trầm ngâm nói.

 

Với tính cách của Tiêu Chính Văn, vì người dân của Hoa Quốc và giới thế tục, thậm chí có thể hòa giải với nhà họ Trương của Thiên Sơn, thì sao có thể từ chối lời mời của Triệu Kế Hồng được?

Triệu Kế Hồng trầm ngâm một lúc lâu, sau đó ngửa mặt cười phá lên: “Vẫn là ông Bạch đa mưu nhiều kế! Ha ha ha…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.