Chiến Thần Bất Bại

Chương 3337:




Ngay khi mọi người khiếp sợ nhìn Tiêu Chính Văn, sắp tận mắt thấy cảnh tượng anh bị chém thành trăm mảnh, bỗng một đóa hoa sen trắng như tuyết xuất hiện trong không trung.

 

Ngăn chặn tất cả sát khí lại.

 

Sau đó không trung xuất hiện từng gợn sóng khí, một luồng khí tức chèn ép bốn phía ập đến.

 

“Ai dám lỗ mãng ở Thiên Sơn?”

 

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên, vang vọng khắp bốn phía, trên bầu trời, sát khí như có thực thể ngưng tụ thành vô số đám mây, mấy đám mây này lại dựng thẳng lên chín tầng mây như một chiếc thang trời.

 

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo dài trắng bước đi trên những bậc thang mây đó bước xuống.

 

“Sáng Thế Hạo Thiên”.

 

Mọi người trong thế tục đều lộ ra vẻ kinh ngạc và khiếp sợ.

 

Sát khí vốn dĩ đang quét ngang tứ phía cũng biến mất ngay khoảnh khắc Sáng Thế Hạo Thiên xuất hiện.

 

Nhiều ánh sáng bí ẩn bao trùm cả Thiên Sơn vào trong đó.

 

Cùng lúc đó ánh sáng màu máu đầy trời phản chiếu nửa bầu trời Thiên Sơn như thủy triều.

 

Một người đàn ông trung niên vóc dáng cao lớn bước ra, ánh mắt chứa đầy sát khí đó lướt nhìn đám người Triệu Kế Hồng, khiến bốn người hoảng sợ lùi về sau một bước.

 

“Hận Thiên?”

 

Không ai ngờ Hận Thiên – niềm kiêu ngạo tuyệt thế trong hầu tước huyết tộc lại đích thân đến đây.

 

Mặc dù Hận Thiên không bằng Đại Công Tước của huyết tộc, nhưng cũng là người đứng đầu dưới trướng Đại Công Tước!

 

Dựa vào thực lực Nhân Hoàng cấp hai của Hận Thiên, giết bốn người họ dễ như nghiền nát một con rệp!

 

Ngay từ khi ở vùng ngoài lãnh thổ, Hận Thiên đã thống lĩnh đại quân của huyết tộc, công phạt tứ phương, dũng mãnh vô địch, sao bốn đệ tử nhỏ bé có thể so sánh được chứ?

 

Trong khi đó uy lực vô song của Hầu tước huyết tộc trong phút chốc đã áp chế khí tức của bốn người bọn họ!

 

Vào giờ phút này, Triệu Kế Hồng liếc nhìn Tiêu Chính Văn đang ngồi điềm tĩnh với vẻ mặt trắng bệch.

 

Ông ta thật sự là cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, nhưng cũng chỉ là người mới đột phá tới cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi.

 

Làm sao mà so sánh được với Hận Thiên, người đã đột phá tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai trong hàng trăm năm.

 

Hận Thiên chỉ lướt nhìn Triệu Kế Hồng với ánh mắt đằng đằng sát khí, đã khiến cho ông ta sợ đến hai chân run rẩy, cơ thể run như cầy sấy!

 

“Các ông thật to gan, lẽ nào các ông không biết Thiên Tinh Cửu Diệu là tuyệt kỹ của ai sao? Ai cho các ông lá gan dám ra tay với Tiêu Chính Văn hả?”

Sắc mặt của Sáng Thế Hạo Thiên cực kỳ lạnh lùng, trong mắt tràn đầy sát khí, lớn tiếng chất vấn hỏi!

“Thưa…thưa…thưa ông, bên trong, hẳn…Hẳn là có…có sự hiểu lầm!”

Độ Ách Chân Quân vừa rồi còn đang phong thái bất tử, đã quỳ phập trước mặt Sáng Thế Hạo Thiên.

Nhìn sông núi chấn động dữ dội, trời đất rung chuyển, ngay cả mọi người phía dưới cũng sợ đến tái mặt, tất cả đều quỳ rạp xuống đất, thậm chí không dám ngẩng đầu lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.