Chiến Thần Bất Bại

Chương 3222:




Mặc dù danh tiếng của nhà họ Khổng rất xấu, thế nhưng danh tiếng tốt xấu ra sao không hề ảnh hưởng tới thực lực tổng hợp của nhà họ Khổng!

 

Xét về phương diện tài nguyên, nhà họ Khổng đã xưng mình xếp thứ hai ở vùng ngoài lãnh thổ thì căn bản chẳng ai dám nói mình đứng thứ nhất!

 

Có thể về dưới trướng nhà họ Khổng, đối với hắn mà nói tuyệt đối là một vụ mua bán không bao giờ lỗ!

 

Hơn nữa nhà họ Khổng bắt nguồn từ thời Tiên Tần thượng cổ, trong tay nắm giữ không ít bí trận cổ pháp đã thất truyền cả nghìn năm, chỉ riêng điều này thôi đã không phải là thứ mà những thế gia khác có thể so bì nổi!

 

Dù là Đế Vương Các, trên phương diện này cũng chưa chắc đã mạnh hơn nhà họ Khổng.

 

Nhà họ Khổng đưa cho hắn một cành ô liu ngay trước mắt mọi người, sao Hứa Văn Long có thể không lung lay được cơ chứ?

 

Thấy Hứa Văn Long mang theo vẻ mong mỏi, Bạch Chiến Sinh thở dài một hơi, nói: “Sự việc cơ liên quan tới vận mệnh tương lai của bản thân cậu, cậu tự mình quyết định đi, Đế Vương Các tuyệt đối sẽ không nhưng tay vào việc này!”

 

Nghe thấy lời này, Hứa Văn Long như được đại xá, bước nhanh tới trước mặt Khổng Hựu Bang, nói: “Vãn bối Hứa Văn Long nguyện tiếp nối kiến thức thất truyền cho Khổng Thánh!”

 

Lời này vừa được thốt ra, những thế gia khác cũng không dám tranh giành nữa, dẫu sao thì kiến thức bị thất truyền của nhà họ Khổng cũng cực kỳ nhiều, nào phải là thứ bọn họ có thể so bì nổi?

 

Hơn nữa, nhà họ Khổng lưu truyền mấy nghìn năm, thủ đoạn thì càng thâm độc tới tận cùng, tranh người với nhà họ Khổng chẳng khác gì tự đào mộ chôn mình!

 

Khổng Hựu Bang mang theo vẻ đắc ý gật đầu nói: “Ừ, nhà họ Khổng đương nhiên sẽ dồn toàn lực bồi dưỡng cậu, sau này cậu nhất định sẽ có tiền đồ rộng mở!”

 

Nghe thấy lời này, Hứa Văn Long vội vàng cười gật đầu, sau đó quay đầu lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Chính Văn một cái, trầm giọng nói: “Anh Tiêu, người ta vẫn thường nói vận mệnh của con người luôn không ngừng thay đổi!”

 

“Sau này, chúng ta…”

 

“Anh chẳng xứng!”

 

Tiêu Chính Văn không đợi Hứa Văn Long nói hết câu đã lên tiếng ngắt lời hắn.

 

“Tiêu Chính Văn, anh đúng là ngông cuồng! Tôi không thể không thừa nhận bây giờ anh quả thực cao hơn nhiều so với cảnh giới của tôi, thế nhưng sao anh biết được sau khi tôi bước vào nhà họ Khổng, học được kiến thức thất truyền đỉnh cao của họ thì kỹ thuật vẫn kém hơn người ta cơ chứ?”

 

Những lời này của Hứa Văn Long đương nhiên là có ám chỉ cả, ánh mắt của hắn nhìn chăm chăm lên trên người Long Hình và Long Nguyệt, rất rõ ràng, hắn đã hiểu nhầm rằng Long Hình và Long Nguyệt làm hỏng chuyện tốt của hắn.

 

Nếu không thì với tư chất của hắn, Tiêu Chính Văn sao có thể cự tuyệt thẳng thừng như vậy cơ chứ?

 

“Kiến thức thất truyền của nhà họ Khổng? Anh cho rằng cách biệt của tính lĩnh hội có thể thông qua ngoại lực để bù đắp hay sao? Xem ra tư chất của anh kém thật sự, dù có cho anh thêm mười nghìn năm thì anh vẫn chỉ là con ếch ngồi đáy giếng!”

Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng, nói.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.