Chiến Thần Bất Bại

Chương 3189:




Nói trắng ra, đối phương luôn chơi đùa với cụ ta như chơi với trẻ con.

 

“Haiz, thật đáng tiếc, Tiêu Chính Văn rất có tài năng, cậu ta không nên đắc tội với Tư Mã Minh Húc!”

 

Ông lão tóc bạc thở dài nói.

 

Ở tuổi của Tiêu Chính Văn, có được thành tích như ngày hôm nay đã là cả một kỳ tích.

 

Nhưng, Tiêu Chính Văn còn quá trẻ để tưởng tượng ra thế tử của hoàng tộc cổ như Tư Mã Minh Húc sẽ đáng sợ đến mức nào.

 

Nếu Tiêu Chính Văn cũng là nhân vật cùng thời với cụ ta, hoặc có thể đấu cùng Tư Mã Minh Húc, e rằng ngay cả Tư Mã Minh Húc cũng phải thừa nhận.

 

Nói cho cùng, các thế hệ sau của hoàng tộc không thể so sánh với người của gia tộc Tư Mã, hơn nữa Tư Mã Minh Húc còn nhận được sự ủng hộ to lớn của nhà Tư Mã, trải qua trăm năm tu luyện bồi dưỡng, đâu phải là người mà một tên không môn phái như Tiêu Chính Văn có thể sánh bằng?

 

Nhưng những điều này không hề quan trọng đối với Tư Mã Minh Húc, hôm nay, hắn trở lại giới thế tục là để tự tay giết chết Tiêu Chính Văn, trả thù cho Lục Tiểu Thiến.

 

“Tiêu Chính Văn, tao đã từng cho mày cơ hội, nhưng mày lại không biết trân trọng!”

 

Tư Mã Minh Húc kiêu ngạo đứng trên không trung, lạnh lùng nói.

 

Lúc này, trên bầu trời liên tiếp xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ, giống như hai người Tiêu Chính Văn và Tư Mã Minh Húc đang ở trong một chiều không gian khác vậy, đủ loại màu sắc ngợp trời, cả bầu trời đều trở nên vô cùng rực rỡ!

 

Loại sức mạnh khủng bố này đủ để tiêu diệt ý chí của tất cả mọi người!

 

Thậm chí có không ít cao thủ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ đều kinh sợ mà nhìn về phía bầu trời, năm đó một nhân tài của Tư Mã Thị đã sử dụng thủ đoạn này để giết chết mấy chưởng giáo đại tông của vùng ngoài lãnh thổ!

 

Mà Tiêu Chính Văn e rằng còn chưa từng được chứng kiến loại trận pháp huyền diệu tới vậy, kết quả đương nhiên không cần nói cũng có thể hiểu được!

 

So với Tư Mã Minh Húc, Tiêu Chính Văn lại vô cùng bình tĩnh, dường như hoàn toàn không coi cảnh tượng dị thường xung quanh ra gì.

 

“Mày quả thực khiến cho tao rất bất ngờ, có điều đánh mày vẫn chưa dùng tới kiếm Tần Vương!”

 

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn những tia sáng rực rỡ xung quanh, đột nhiên giơ một ngón tay lên trời, trực tiếp chỉ điểm về phía khoảng không bên trên!

 

Chỉ thấy trên bầu trời ban nãy vẫn còn đang lấp lánh ánh sáng, vầng trăng đột nhiên luân chuyển, chỉ trong nháy mắt đã chuyển từ ban ngày sang thành ban đêm!

 

Thậm chí ngay cả những vì sao trên bầu trời cũng đều biến mất tăm!

 

Thật ra bất luận là trận pháp huyền ảo tới độ nào thì bản thân nó cũng do từ trường giữa trời đất hình thành nên!

 

Mà thứ giống như từ trường, không nhìn thấy cũng không chạm vào được, chỉ là một loại tồn tại trong vô hình!

 

Thế nhưng bởi vì tính lĩnh hội không giống nhau nên từ trường điều động đương nhiên cũng hoàn toàn khác biệt, vậy nên với cảnh giới của Tiêu Chính Văn bây giờ mà nói, bề ngoài thì thấp hơn một bậc so với Tư Mã Minh Húc!

Thế nhưng Tiêu Chính Văn đứng ở tầng nguyên khí còn Tư Mã Minh Húc thì lại đứng trên tầng diện chân khí, vậy nên uy lực trận pháp mà hai người thể hiện ra căn bản không thể đem ra so sánh với nhau!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.