Chiến Thần Bất Bại

Chương 3183:




Khoảnh khắc này, ngay cả Khổng Thiên Tường cũng kinh hãi tới đờ đẫn, cả đời này hắn chỉ mới chứng kiến cảnh tượng như thế này một lần, đó chính là vào lúc người của Ngọc Khuyết Cung xuất hiện, nhất định cũng sẽ xuất hiện hoa sen trắng!

 

“Lẽ nào là Tư Mã Minh Húc của Ngọc Khuyết Cung? Thế nhưng… không phải anh ta vẫn luôn bế quan tu luyện hay sao? Sao có thể tới một nơi như vậy của thế tục cơ chứ?”

Advertisement

Khổng Thiên Tường không dám tin nói.

 

“Còn không phải vì Tiêu Chính Văn đã quá ngông cuồng rồi hay sao, người phụ nữ giống như Lục Tiểu Thiến không thể giết, một bên phía Lục Thanh Thành sẽ không bỏ qua cho hắn, một bên Tư Mã Thị cũng sẽ không để cho hắn được yên!”

 

“Tôi thậm chí còn nghe nói, Tư Mã Thị và Lục Thị đã âm thầm thương lượng chuyện liên hôn cụ thể giữa hai nhà rồi, thế nhưng thật không may, Tiêu Chính Văn lại phá hỏng cơ hội liên hôn giữa hai nhà!”

 

Hàn Hương Nhi cười lạnh lùng nói.
Advertisement

 

Tư Mã Minh Húc đích thân tới, Tiêu Chính Văn đương nhiên chỉ còn đường chết!

 

Mặc dù biểu hiện ban nãy của Tiêu Chính Văn đủ gây kinh hãi, thế nhưng dẫu sao anh cũng chỉ là người đứng số một trong thế tục, sao có thể so bì với lớp thanh niên kiệt xuất của những gia tộc lớn ở vùng ngoài lãnh thổ cơ chứ?

 

Huống hồ Tư Mã Minh Húc cũng có bối cảnh hoàng tộc, ngay tới nhà họ Chu muốn ra mặt giúp đỡ Tiêu Chính Văn thì cũng phải suy tính rất lâu!

 

Trong lúc nói chuyện, đoá hoa sen trắng đó đã từ xa tiến lại gần, bay nhanh về phía của Huyền Thiên Đạo Cung!

 

“Sấm!”

 

Tư Mã Minh Húc ngạo nghễ đứng trên đoá sen trắng đó, giơ tay chỉ lên bầu trời, một giây sau, một tiếng vang kinh thiên truyền tới.

 

“Ầm!”

 

Bên dưới bầu trời vạn dặm đột nhiên có một tia sét thô như thân cây giáng xuống, xuyên qua cả Âu Lục!

 

Ngay sau đó, trời đất một phương nhất thời mây đen ùn ùn kéo tới, gió cũng nổi lên điên cuồng!

 

Chỉ một câu nói đã có thể rúng động cả thiên lôi, điều này đối với những người khác mà nói rõ ràng chính là chuyện không có khả năng!

 

Tiêu Chính Văn cũng không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía Âu Lục, sau đó nhíu mày rất chặt, sau lưng Tiêu Chính Văn đột nhiên xuất hiện một gợn sóng, một giây sau, Tiêu Chính Văn đã biến mất tăm ngay trước mắt mọi người!

 

Mọi người đang có mặt đều ngơ ngác, vào khoảnh khắc mà mọi người vẫn đang kinh ngạc, Khổng Thiên Tường đột nhiên hít sâu, nói: “Lẽ nào…Tiêu Chính Văn cả gan dám chủ động ứng chiến với Tư Mã Minh Húc?”

 

Suy đoán này của hắn rất nhanh đã khơi gợi hứng thú của mọi người!

 

Nếu như nói Tiêu Chính Văn chiến đấu với Tư Mã Minh Húc, vậy thì đó nhất định sẽ là một trận đại chiến kinh thiên trước nay chưa từng có!

 

Cả đời này có lẽ bọn họ cũng chẳng có cơ hội để được chứng kiến lần thứ hai!

 

“Mau, đi về phía Âu Lục!”

 

“Tiêu Chính Văn sẽ không muốn khiêu chiến với Tư Mã Minh Húc thật đấy chứ?”
“E rằng việc đánh hay là không cũng không phải chuyện mà Tiêu Chính Văn có thể quyết địng được, Tư mã Minh Húc gióng trống khua chiêng giết tới đây nhất định là có nguyên do!”
Cả đám thế tử vừa bàn tán không ngừng vừa tiến về phía Âu Lục.
Khổng Thiên Tường và Hàn Hương Nhi đưa mắt nhìn nhau, cũng dẫn tho một tốp thế tử Hoa Quốc đi ra ngoài, thế nhưng vừa mói đi được một nửa thì Khổng Thiên Tường đã bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ đờ đẫn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.