Chiến Thần Bất Bại

Chương 3168:




 

“A! Răng của tôi…tay…tay của tôi…”

 

Chỉ trong nháy mắt, một thanh niên tuổi tác chỉ tầm hơn hai mươi đã biến thành một ông lão đang độ gần đất xa trời!

 

Không chỉ có răng của anh ta rụng xuống trong nháy mắt mà ngay cả trên mặt anh ta cũng xuất hiện chằng chịt những nếp nhăn.

Khoảnh khắc này, quá nửa số dân của Âu Lục già đi mấy chục tuổi chỉ trong chớp mắt!

 

Tuổi thọ của vô số người dường như bị hút cạn chỉ trong nháy mắt, trực tiếp biến thành cái xác khô ở trên đường.

 

Người dân của cả Âu Lục gần như lộ ra vẻ kinh ngạc cùng một lúc.

 

Bọn họ không thể ngờ được tuổi thọ của mình lại bị Tiêu Chính Văn hút đi hết chỉ trong khoảnh khắc!

 

Điều này rõ ràng không thể tưởng tượng nổi!

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn căn bản sẽ không thương hại họ dù chỉ một chút, giống như việc mấy người Joseph sẽ không thương hại người dân Hoa Quốc vậy!

 

Nếu như không gian của thế giới này đã có hạn, vậy thì chỉ có thể là người Âu Lục nhượng lại càng nhiều không gian sinh tồn cho người dân Hoa Quốc!

 

Dù mấy người Joseph cũng đang ra tay ngăn cản, thế nhưng căn bản cũng chẳng thể làm gì được, vẫn có rất nhiều người không ngừng ngã xuống, không ngừng có số lượng lớn người dân bình thường già đi, thậm chí là bỏ mạng chỉ trong nháy mắt!

 

Chỉ sau vài giây ngắn ngủi, khí tức khắp người Tiêu Chính Văn lại thay đổi, vẻ mệt mỏi khí trước đã biến mất từ lâu, thay vào đó là sức sống bừng bừng!

 

Tới khi mấy người Joseph quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn thêm lần nữa thì không khỏi kinh hoàng!

 

Khoảnh khắc này, khí thế của Tiêu Chính Văn cực kỳ mạnh mẽ, một luồng khí tức đáng sợ từ dưới chân anh lao thẳng lên chín tầng mây!

 

Thậm chí trên đỉnh đầu của Tiêu Chính Văn còn hình thành nên một trụ sáng cực lớn vô cùng đáng sợ!

 

Khí tức ấy giống như thiên đế áp chế bốn phương, xông thẳng lên trời!

 

Một luồng khí tức cường đại vô địch vẫn đang trắng trợn hút hết sinh mạng của người dân Âu Lục!

 

Ngay cả những người đang đứng xem xung quanh cũng kinh hãi tới đổ mồ hôi lạnh!

 

“Chuyện này…chuyện này là kỳ tích mà!”

 

Ngay cả Trần Nguyệt Nhi cũng không dám tin nhìn về phía Tiêu Chính Văn!

 

Tiêu Chính Văn ban nãy còn trong tình cảnh bị bức ép tới đường cùng, chỉ trong nháy mắt đã bừng bừng sức sống, chuyện này rõ ràng không thể tin nổi!

 

Tiêu Chính Văn rốt cuộc còn bao nhiêu chiêu trò, bao nhiêu quân bài nữa đây!

 

Đừng nói Trần Nguyệt Nhi kinh ngạc không thôi, ngay cả kỵ sĩ Thánh Điện kia cũng dùng ánh mắt không dám tin để nhìn Tiêu Chính Văn!

 

Hắn đã từng giao đấu với tinh binh cường tướng dưới trướng Thành Vương Tư, dù là năng lực dưới thời kỳ đó thì cũng không thể làm được như Tiêu Chính Văn, cướp đoạt tuổi thọ của hàng trăm triệu người dân sau đó có thể bổ sung cho cơ thể chỉ trong nháy mắt!

 

“Chuyện này sao có thể?”

 

Cả người của kỵ sĩ Thánh Điện đều đờ ra tại chỗ, trong mắt ngập tràn vẻ khiếp sợ.

Dưới ánh mắt không dám tin của mọi người, khí tức của Tiêu Chính Văn ngược lại còn dâng cao hơn một bậc so với lúc đầu, anh ngạo nghễ đứng giữa hư không, rõ ràng giống như thần vương giáng thế!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.