Chiến Thần Bất Bại

Chương 3154:




Nghe thấy hai chữ “Anh Tiêu”, dường như cả hội trường đều lập tức trở nên yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều cùng lúc quay đầu lại nhìn về phía cửa.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn sải bước chậm rãi đi vào chính giữa sảnh lớn.

 

“Sao hắn lại đến đây? Ai gọi hắn đến đấy?”

 

Lương Cảnh Long nhíu chặt mày đến nhăn tít, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

“Hừ, tôi nghĩ có vài người không cam lòng nên không mời mà đến đấy chứ”.

 

Hàn Hương Nhi cười khẩy chế nhạo.

 

“Không mời mà đến có tác dụng gì chứ, danh sách cũng chẳng có tên anh ta, dù đến cũng sẽ bị Huyết Thiên Đạo Cung không cho vào”, Lương Cảnh Long hừ một tiếng khinh thường nói.

 

So với bọn họ, các thế tử bên phía Âu Lục lại nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt đầy tò mò.

 

Vì hôm qua khi đám người Khổng Thiên Tường nhắc đến Tiêu Chính Văn đều tỏ vẻ hạ thấp đối phương, thậm chí là khinh thường.

 

Còn khi họ nhìn thấy Tiêu Chính Văn mới nhận ra khí tức ngay lúc này của Tiêu Chính Văn khiến người khác không thể suy nghĩ.

 

Đột phá Nhân Vương cấp năm, cộng thêm được nguyên khí hỗ trợ, lúc này khí thế của Tiêu Chính Văn quả thật hệt như Thần Vương chúa tể trời đất.

 

Sự kiêu ngạo nhìn tất cả sinh linh gần như là đương nhiên.

 

Người như Tiêu Chính Văn sao có thể giống những gì đám người Khổng Thiên Tường nói được chứ?

 

“Đừng nói quá như thế, ai có thể chắc rằng anh Tiêu không nhận được giấy mời của Huyền Thiên Đạo Cung chứ?”

 

Trần Nguyệt Nhi lạnh lùng nhìn đám người Khổng Thiên Tường, trầm giọng nói.

 

“Ồ? Vậy tôi muốn hỏi hai vị tiền bối Joseph và Hodar xem họ có gửi giấy mời cho tên họ Tiêu kia không. Nếu không mời mà đến thì tự chuốc phiền đấy”.

 

Khổng Thiên Tường cũng cười nhạo nói.

 

Vừa nói Khổng Thiên Tường vừa đi đến gần Tiêu Chính Văn, nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Trông bộ dạng này chắc là anh không cam lòng nhỉ”.

 

“Anh Tiêu…”

 

Trần Nguyệt Nhi cũng đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

“Tôi đến đây là vì có việc khác, còn về Huyền Thiên Đạo Cung, bây giờ tôi không có hứng thú nữa”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói.

 

Anh vừa nói thế, tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt không thiện cảm.

 

Những người hôm nay đến đây có ai không phải là để gia nhập vào Huyền Thiên Đạo Cung đâu?
Hơn nữa trong mắt đám người này, mình có thẻ được Huyền Thiên Đạo Cung chọn là phúc đức mấy đời tu luyện, nhưng Tiêu Chính Văn lại tỏ ra xem thường như thế thật sự còn khó chịu hơn tát họ một bạt tai trước mặt mọi người.
“Người nào đó nói mà không biết ngượng.”
Khổng Thiên Tường nghiến răng, giễu cợt nói: “Mình bị Huyền Thiên Đạo Cung loại ra ngoài mà lại lớn lối nói không có hứng thú với Huyền Thiên Đạo Cung, đúng là trò cười.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.