Chiến Thần Bất Bại

Chương 3103:




Bức tường thành trải qua bao mưa gió hàng trăm năm xung quanh Long Kinh cũng không thể chịu được luồng uy lực này mà lắc lư.

 

Dường như chỉ cần đám người Hồ Vọng Hải dấy lên ý nghĩ thôi, cả Long Kinh lập tức không còn nữa.

 

Dù sao trước đó cường giả Nhân Vương trong Hoa quốc cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm càng ít đến đáng thương.

 

Ai trong đám người Hồ Vọng Hải cũng có thực lực tuyệt thế, chỉ một luồng uy lực cũng đáng sợ như vũ khí hạt nhân cỡ nhỏ.

 

Nếu mấy người bọn hắn thật sự ra tay đánh Tiêu Chính Văn thì chỉ uy lực sót lại cũng có thể san bằng Long Kinh.

 

Thậm chí có không ít người chạy vào trong động phòng không trốn sợ mình và người nhà sẽ gặp tai họa.

 

Sau khi thấy Tiêu Chính Văn bị vô số khí tức đáng sợ vây chặt kín, ngay cả Trương Tử Tuấn vừa rồi suýt bị Tiêu Chính Văn đấm một cái thành bùn thịt cũng cười khẩy.

 

Trần Nguyệt Nhi nhíu chặt mày.

 

Vì lần này không phải thế tử của một hai gia tộc quay về thế tục mà là mười mấy thế tử và vài cao thủ ngoài lãnh thổ đều quay về cùng một ngày.

 

Cho dù giữa họ có mối thù sâu đậm thế nào nhưng khi đối mặt với thế lực ở thế tục, họ luôn chung tay lại với nhau.

 

“Tên họ Tiêu kia, bây giờ còn muốn ra tay với bọn này không?’

 

Hồ Vọng Hải kiêu ngạo cười nhạo nói.

 

“Tôi tưởng anh có gì hơn người chứ, xem ra cũng chỉ là một bộ dạng dựa vào số đông mà thôi”.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy nói.

 

“Dựa vào số đông? Dù tôi không nói thì anh cũng nên hiểu rõ, một khi ra tay thì anh không gánh nổi hậu quả đâu”.

 

Hồ Vọng Hải khinh thường nói.

 

Có nói thế nào đi chăng nữa, hắn cũng có thân phận là thế tử.

 

Hơn nữa lần này lại khai chiến với Tiêu Chính Văn ở ngoài thành phố Long Kinh của Hoa Quốc, đến lúc đó dù là uy lực còn sót cũng sẽ khiến thủ đô Hoa Quốc thành mảnh vụn.

 

Phải biết lúc này Thiên Tử đang ở Long Kinh, nếu Long Kinh bị biến thành đống đổ nát thì ngay cả Thiên Tử cũng khó thoát khỏi cái chết.

 

Những gì Tiêu Chính Văn làm đồng nghĩa với việc âm mưu hại Thiên Tử, có mười Tiêu Chính Văn cũng không gánh nổi tội danh này.

 

Đây cũng là tự tin khiến Hồ Vọng Hải có thể không kiêng dè gì.

 

Ngoài ra đằng sau hắn còn có mấy chục cao thủ từ ngoài lãnh thổ về chống lưng cho hắn.

 

Mặc dù đám người này chỉ đứng ngoài nhìn mọi chuyện xảy ra, nhưng chỉ cần Tiêu Chính Văn dám nhúc nhích thì họ sẽ bao vây tấn công Tiêu Chính Văn.

 

“Các vị, tôi nghĩ chi bằng mọi người bắt tay làm hòa, bình ổn trận sóng gió này”.

 

Trần Nguyệt Nhi hơi lo lắng nói.

 

Cô ta vừa dứt lời đã bị Trương Tử Tuấn trong bộ dạng nhếch nhác cười nhạo: “Đừng mong chuyện hôm nay có thể cho qua dễ dàng”.

 

Dù sao hắn cũng là thế tử nhà họ Trương, lẽ nào hắn không cần thể diện sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.