Chiến Thần Bất Bại

Chương 3072:




“Hơn nữa, đừng tưởng ở giới thế tục không có ai xử lý được cậu. Thế lực của nhà họ Lục rất lớn, một tên tiểu bối như cậu không biết được đâu!”

 

“Nếu không muốn trận đồ sát như bốn trăm năm trước lặp lại một lần nữa ập đến Hoa Quốc thì cậu đừng hành động hấp tấp!”

 

Thiên Minh Tử nghiến răng quát Tiêu Chính Văn.

 

Ông ta sắp tức chết rồi.

 

Hôm nay, Tiêu Chính Văn đã giết một vị cao thủ Nhân Vương cấp năm, điều này tương đương với việc cướp đi hào quang của ông ta trước mặt người dân Hoa Quốc.

 

Thiên Minh Tử vừa nói xong, Lục Tiểu Thiến cũng giễu cợt: “Tiêu Chính Văn, tôi nói cho anh biết, chỉ cần anh động đến một sợi tóc của tôi thì toàn bộ Hoa Quốc sẽ phải quỳ xuống đỡ tôi dậy!”

 

Thế lực của nhà họ Lục phía sau cô ta quả thực rất mạnh.

 

Ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng phải nể mặt nhà họ Lục vài phần, không vào bước đường cùng thì Thiên Đạo Minh Ước cũng sẽ không dễ dàng khai chiến với nhà họ Lục.

 

“Tiêu Chính Văn, tôi nói cho cậu biết, cậu không có quyền đẩy Hoa Quốc xuống vực thẳm chỉ vì ân oán cá nhân! Một khi xảy ra xung đột với nhà họ Lục, cậu có biết sẽ phải đối mặt với tai họa gì không?”

 

“Cho dù cậu là vua Bắc Lương thì đã sao, cho dù là Thiên Tử thì đã sao? Ở trước mặt nhà họ Lục, cả Hoa Quốc chẳng là gì cả!”

 

“Nói thật cho cậu biết, đắc tội với nhà họ Lục chỉ có một con đường chết, cho dù là cậu hay là Thiên Tử Hoa Quốc thì đều không thể cứu được nhà họ Chu và nhà họ Lý!”

 

“Nếu không phải cậu luôn ra mặt giúp đỡ hai nhà bọn họ thì chúng ta có cần phải khai chiến với huyết tộc không?”

 

Thiên Minh Tử chỉ vào mặt Tiêu Chính Văn quát lớn.

 

“Cậu Tiêu, muốn cả Hoa Quốc mạo hiểm vì hai nhà bọn họ chẳng phải là hơi quá đáng không?”

 

Một ông lão ở Tung Sơn lên tiếng.

 

Vào lúc này, ngay cả những người bình thường của Hoa Quốc đang xem truyền hình trực tiếp trước TV đều cảm thấy lời nói của Thiên Minh Tử rất có lý.

 

Không thể mạo hiểm cả Hoa Quốc chỉ vì mấy chục người đó được.

 

“Haiz! Lẽ nào Tiêu Chính Văn thật sự muốn dồn Hoa Quốc chúng ta vào ngõ cụt sao?”

 

“Đáng tiếc là tôi không thể lên tiếng công khai. Nhưng Tiêu Chính Văn nên nghĩ đến người nhà của mình chứ nhỉ!”

 

“Hừ, theo tôi thấy, cậu ta cũng chỉ giả bộ vậy thôi. Đừng nói là cậu ta, cả võ tông này cũng không có ai dám động vào nhà họ Lục!”

 

Các vị trưởng lão và môn chủ tông môn đều lên tiếng bàn luận.

 

Từ sau chuyện bọn họ ép cung trong Thiên Tử Các, bọn họ và giới chính trị đã ngầm hiểu có một số lời không thể nói ra.

 

Nếu không sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Thiên Tử.
“Thảm họa? Đại họa?”
Tiêu Chính Văn nhếch mép cười, lạnh giọng nói: “Nếu tôi vẫn muốn giết thì sao?”
Cái gì?
Nghe vậy, Thiên Minh Tử bĩu môi khinh thường nói: “Tiêu Chính Văn, vậy thì đừng trách tôi mời cao thủ vùng ngoài lãnh thổ đến xử lý Hoa Quốc!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.