Chiến Thần Bất Bại

Chương 3029:




Theo lý mà nói, tới được cảnh giới giống như bọn họ căn bản không thể xuất hiện tình trạng này, kể từ cảnh giới Nhân Vương trở lên đã có thể tuỳ ý sử dụng bất cứ năng lượng gì giữa trời và đất rồi!

 

Thế mà bây giờ ông ta lại đang thở dốc, điều này chỉ có thể nói lên rằng tốc độ ra tay của đối phương càng lúc càng nhanh hơn, hơn nữa tiết tấu của cả trận chiến cũng đang bị khống chế trong tay đối phương!

 

“Chuyện này sao có thể!”

 

Càng đánh, trong lòng Trương Thiên Ngọc càng bất định hơn, mỗi một cú đấm của đối phương đều mạnh mẽ giống như núi non đổ sụp.

 

Đòn tiến công của ông ta gần như đã bị áp chế hoàn toàn, chẳng bao lâu sau đã chỉ còn sức chống đỡ chứ không còn sức đánh trả nữa!

 

Sức mạnh tấn công của Tiêu Chính Văn quá đáng sợ, tốc độ nhanh kỳ lạ, chiêu thức cực kỳ tuyệt diệu, mỗi một cú đấm đều nhắm thẳng vào điểm yếu của ông ta!

 

“Ầm!”

 

Trương Thiên Ngọc lại nhận lấy một cú đấm mạnh mẽ của Tiêu Chính Văn, liên tiếp lùi ra xa vài bước!

 

“Hừ! Dù cậu là ai thì hôm nay tôi cũng nhất định sẽ giết chết cậu!”

 

Mặc dù Trương Thiên Ngọc đã rơi vào thế yếu nhưng vẫn không chịu lùi bước!

 

Ông ta cũng đang đợi đối phương đuối sức, ông ta không tin thể lực của Tiêu Chính Văn sẽ mãi mãi không bao giờ vơi cạn, chỉ cần Tiêu Chính Văn mệt thì ông ta sẽ có thời cơ chuyển bại thành thắng!

 

“Giết tôi? Ai cho ông sự tự tin đấy?”

 

Tiêu Chính Văn lại tung ra một cú đấm!

 

“Ầm!”

 

Cú đấm này vừa được tung ra, ngay cả hư không cũng sắp sửa bị xé toang.

 

Sức mạnh vô cùng khủng bố dâng lên như nước thuỷ triều!

 

Sức mạnh đó giống như biển cả vô tận, trong nháy mắt đã nuốt trọn lấy cả người Trương Thiên Ngọc!

 

Trương Thiên Ngọc vừa vung tay đã bị sức mạnh khủng khiếp đó thổi bay ra xa.

 

“Khụ!”

 

Cơ thể vẫn còn chưa kịp đáp đất thì hắn đã phun ra một ngụm máu tươi!

 

Lúc này, trong lòng Trương Thiên Ngọc đã chấn động tới cực điểm!

 

Tiêu Chính Văn giống như một cỗ máy chiến đấu không biết mỏi mệt, từ đầu chí cuối, chiến lực đều không hề suy giảm, chuyện này sao có thể chứ!

 

“Không! Tuyệt đối không thể nào!”

 

Trương Thiên Ngọc siết chặt hai tay thành nắm đấm, giơ tay lau vết máu trên khoé miệng!

 

Ông ta không tin giới thế tục lại có cao thủ ở trình độ này, dù là Thiên Cung Bắc Cực thì cũng không có sức mạnh đáng sợ tới thế!

 

Lúc này, hắn thậm chí còn đang thiêu đốt tính mạng của chính mình!

 

Dù có phải cược cả tính mạng thì hắn cũng phải dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết!

 

“Đi chết đi!”

 

Cùng với một tiếng gầm đầy phẫn nộ của Trương Thiên Ngọc, không khí cũng vang lên một loạt tiếng rạn nứt!

Đám mây màu máu bao trùm lấy khoảng trời một phương chỉ trong nháy mắt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.