Chiến Thần Bất Bại

Chương 2945:




“Chỉ dựa vào anh mà cũng dám khiêu chiến với kẻ sát nhân? Ai cho anh cái gan và sự tự tin đó!”

 

Long Hình lạnh giọng nói.

 

Lúc này, sát khí của anh ta càng thêm hừng hực!

 

Cổ họng Ngụy Nguyên Cát khẽ động nuốt một ngụm nước bọt.

 

Gã vẫn tự biết, chỉ dựa vào gã thậm chí còn không xứng làm người luyện đấu cùng kẻ sát nhân, nào dám khiêu chiến?

 

“Không phải anh nói Long Vương không dám đấu với anh một trận sao? Đừng nói là anh, đến cả Thiên Hành của thánh vực, cũng không phải là đối thủ của Long Vương!”

 

Lời nói của Long Nguyệt vừa dứt, dọa Ngụy Nguyên Cát sợ đến rùng mình!

 

Lúc này, gã mới hiểu ra vừa rồi Tiêu Chính Văn thật sự không lừa gã, người ta thật sự đang vội, không muốn ra tay với gã!

 

Tiêu Chính Văn không đủ tư cách để đấu với gã?

 

Ngược lại người thật sự không có tư cách chính là gã!

 

“Bộp!”

 

Long Hình lại vung tay tát một cái vào mặt Ngụy Nguyên Cát, nhưng lần này, gã thậm chí không có dũng khí nhìn Long Hình một cái!

 

“Mấy phóng viên này chắc là đều do anh tìm đến, đúng không? Vậy bây giờ anh ở trước mặt những người phóng viên này nói cho tôi biết, Long Vương có cần phải trốn anh không?”

 

Long Hình chỉ vào chiếc máy quay phim đằng xa, đằng đằng sát khí hỏi.

 

Hai cái tát liên tiếp đã in trên mặt Ngụy Nguyên Cát hai dấu tay vô cùng rõ ràng!

 

Hai cái tát này không chỉ giáng vào mặt Ngụy Nguyên Cát, mà là đánh vào mặt toàn bộ nhà họ Ngụy!

 

Gã không những không hoàn thành nhiệm vụ mà nhà Ngụy giao cho, ngược lại còn làm cho nhà Ngụy mất mặt!

 

Giờ phút này, lửa giận của Ngụy Nguyên Cát đã bùng nổ!

 

Gã chưa kịp mở miệng thì Long Hình lại tát gã ngã xuống đất rồi dùng chân giẫm lên mặt gã!

 

“Thụp” một tiếng, khuôn mặt của Ngụy Nguyên Cát bị Long Hình giẫm đến biến dạng.

 

“Nói cho tôi biết! Long Vương có phải trốn anh không?”

 

Vừa nói, anh ta vừa hung hăng đá vào mặt Ngụy Nguyên Cát thêm cái nữa!

 

Lúc này Ngụy Nguyên Cát chẳng khác nào một con chó chết, cuộn tròn trên mặt đất bị Long Hình đá đi đá lại, làm gì còn chút tôn nghiêm nào?

 

“Là do tôi không biết tự lượng sức mình! Là tôi không biết trời cao đất dày!”

 

Ngụy Nguyên Cát nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Lúc này, nước mắt tức giận của gã đảo quanh trong hốc mắt.

Nhưng đối mặt với Long Hình và Long Nguyệt, gã hoàn toàn không dám phản kháng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.