Chiến Thần Bất Bại

Chương 2878:




 

Cả thánh vực có bao nhiêu cao thủ?

 

Chỉ riêng cao thủ ở trên mức Nhân Vương cấp hai thì cũng đã nhiều không kể xiết!

 

Bên trong này vẫn cần loại trừ một số thế tử yếu nhất của mấy thế gia nhỏ lẻ!

 

Chỉ riêng thế lực lớn như lâu đài Versailles cũng có không dưới mấy chục cao thủ!

 

Lại cộng thêm mấy người Chu Thuỵ Chân bên phía Hoa Quốc, bên cạnh cũng đều có một lượng lớn hộ vệ và thậm chí là cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp ba, cấp bốn bảo vệ cho!

 

Tính sơ qua thì những người đáng để nhắc tên bên trong thánh vực bây giờ ít nhất cũng có năm cao thủ ở trên ngưỡng Nhân Vương cấp bốn.

 

Mặc dù trong số bọn họ có rất nhiều người cảnh giới không hề ổn định, thế nhưng đó là cường giả Nhân Vương cấp bốn đó!

 

Đặc biệt ngay chính bản thân Thiên Hành cũng là một trong số những người mà Tiêu Chính Văn khiêu chiến!

 

Dưới tình cảnh như vậy, Tiêu Chính Văn lại còn dám bảo bọn họ cùng xông lên?

 

Đúng thật là không biết tốt xấu!

 

Ngay cả Thiên Hành – người được mệnh danh là cường giả mạnh nhất thánh vực cũng chưa từng to gan nói ra những lời điên cuồng như thế!

 

“Hừ, lẽ nào người Hoa Quốc đều ngông cuồng giống như hắn hay sao?”

 

“Lại dám nói ra mấy lời bảo tất cả chúng ta cùng xông lên, cậu không sợ gió to nghiến cho đứt lưỡi à?”

 

“Ai cho anh dũng khí để coi thường chúng tôi như thế?”

 

Không chỉ có lâu đài Versailles lên tiếng, ngay cả Chu Thuỵ Chân bên này cũng cùng chất vấn Tiêu Chính Văn.

 

“Anh phải biết rằng bây giờ mình không phải đang ở thế tục, lời nói ban nãy đã khiến cho anh đứng về phía đối lập với tất cả cao thủ của thánh vực rồi!”

 

Theodore chậm rãi bước ra khỏi trang viên, ở bên cạnh hắn, ngoại trừ ông lão tóc trắng ra, còn có hai người đàn ông trung niên mặc đồ trắng, trước ngực có đeo một giá chữ thập màu vàng!

 

Chỉ nhìn vào khí thế của hai người họ thôi cũng tuyệt đối không yếu hơn cao thủ Nhân Vương cấp bốn!

 

Lúc này, Theodore rõ ràng đã bị những lời nói của Tiêu Chính Văn hoàn toàn chọc giận, biểu cảm trên mặt càng lạnh lùng với cực điểm!

 

“Keng!”

 

Khi âm thanh kim loại cọ sát vào nhau vang lên, ông Đồng nhảy ra phía trước, sau đó tay cầm thanh kiếm giáng xuống, một ánh kiếm giống như tia sét cứ thế lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Tiêu Chính Văn chỉ khinh thường liếc nhìn ánh kiếm đó một cái, sau đó khẽ cong ngón tay rồi búng ra, khiến cho ánh kiếm đó bay ngược trở lại!

 

Thế nhưng ngay giây sau, một tia sáng trắng lại lao về phía Tiêu Chính Văn từ một hướng khác!

 

“Ầm!”

 

Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền tới, thậm chí cả mặt đất của thánh vực cũng bị chấn động theo tiếng vang này!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.