Chiến Thần Bất Bại

Chương 2795:




Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, có lẽ chỉ có người ở trên cảnh giới Nhân Vương mới cảm nhận được sự quái dị của nơi này!

 

“Long Vương, có nhìn thấy cánh cửa ở phía trước không? Sau khi từ trong đó đi vào, chính là thánh vực thực sự!”

 

Long Hình chỉ tay về cánh cửa sắt đen như mực ở phía trước cách đó không xa và nói.

 

“Sau khi đi vào, chúng tôi sẽ nhanh chóng gặp lại Long Vương.”

 

Long Nguyệt là người đầu tiên đẩy cửa đi vào.

 

Cùng với một âm thanh trầm thấp vang lên, bóng dáng của Long Nguyệt đã biến mất bên trong cánh cửa sắt.

 

Sau khi hai người Long Nguyệt và Long Hình biến mất, Tiêu Chính Văn cũng bước vào bên trong cánh cửa sắt.

 

Ngay thời khắc Tiêu Chính Văn bước vào, một luồng sáng đột nhiên xuất hiện trước mắt.

 

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn chỉ cảm thấy hoa mắt, khi anh mở mắt ra lần nữa, thì đã xuất hiện trong một đại sảnh vô cùng xinh đẹp.

 

Rõ ràng lúc này bên trong đại sảnh đang tổ chức một bữa tiệc, hơn nữa tất cả những khách mời đều có địa vị nổi bật, bất kể là nam hay nữ đều mặc quần áo đẹp rực rỡ và lộng lẫy

 

Mà xung quanh Tiêu Chính Văn, những thanh niên trai gái đang đánh giá Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khinh bỉ.

 

“Lục Tuấn, bây giờ anh không còn gì để nói rồi chứ!”

 

“Móc con mắt bẩn thỉu của anh ra, nếu không, tôi không ngại móc nó ra đâu!”

 

Một cô gái trẻ mặc váy trắng nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn với vẻ mặt chán ghét.

 

“Hừ, cậu chủ nhà họ Lục, lại làm ra chuyện xấu hổ như vậy, đợi lát nữa tôi phải xem xem, anh giải thích với người của nhà họ Lục như thế nào!”

 

Một giọng nói lạnh lùng khác vang lên bên cạnh.

 

Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, sao những người xung quanh lại lần lượt nhắm vào mình?

 

Lục Tuấn là ai?

 

Nhưng ngay sau đó, những suy nghĩ trong đầu của Tiêu Chính Văn đã dần dần được sáng tỏ..

 

Hóa ra, đây là thành phố Thiên Nam bên trong thánh vực!

 

Mà thân phận của anh, chính là Lục Tuấn, cậu chủ của nhà họ Lục ở thành phố Thiên Nam!

 

Tiêu Chính Văn nhanh chóng hiểu ra, thì ra thân phận của mình là một cậu chủ phóng đãng khét tiếng.

 

Nhưng nửa năm trước nhà họ Lục đã phá sản, mà bản thân anh đã phải ngồi tù hơn nửa năm vì tội nghiện rượu gây sự, vừa ra tù đã bị người khác hãm hại, anh bị cho uống thuốc kích dục và ném vào phòng bao trên lầu.

 

Mà trong phòng bao còn có một cô gái trẻ, cũng bị bỏ thuốc mê!

 

Cô gái bị bỏ thuốc mê này chính là con gái gia đình giàu có ở thành phố Thiên Nam.

 

Vào giờ phút này, cô gái nhà giàu đang được chữa trị trong phòng, anh vừa mới mở cửa phòng đã bị một đám người đã đợi sẵn ở đây từ lâu vây lấy.

 

Vô số ánh mắt lãnh đạm xung quanh đang gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn.

 

Có vẻ như giây tiếp theo, anh sẽ bị đánh đến chết, đánh đến tàn phế vì chuyện hoang đường này.

 

“Anh cho rằng không nói gì là coi như xong chuyện sao?”

 

Vẫn là giọng nói lạnh lùng lúc nãy vang lên, người này từ đầu đến cuối đều nhắm vào Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính văn khẽ nhíu mày, sau đó nhìn xung quanh, lúc này mới nhận ra mình gần như đang khỏa thân nửa người trên, còn nửa người dưới chỉ mặc một chiếc quần jean!
Sau đó, anh nhìn thấy một cậu thanh niên bận cạnh đang cầm lấy vài bộ quần áo trên tay, đứng cách đó không xa, đang nhìn chằm chằm anh vói nụ cười xấu xa.
Tiêu Chính văn lạnh lùng nhìn về phía cậu thanh niên, thấp giọng nói: “Các người gây sự đủ chưa, trả áo lại cho tôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.