Chiến Thần Bất Bại

Chương 2771:




Bất luận là lúc nào ở đâu thì đều phải giữ thái độ dù núi Thái Sơn có đổ sụp trước mắt cũng không tỏ ra kinh hãi!

 

Tâm trạng mới chính là pháp môn tối cao nhất của cường giả ở cảnh giới Thiên Thần!

 

Đúng vào lúc này, mấy luồng khí tức cường đại đã từ xa lại gần, Long Nguyệt và Long Hình gần như mở to hai mắt nhìn về nơi xa cùng một lúc!

 

“Bọn họ tới rồi!”

 

Biểu cảm của Long Hình hơi nghiêm trọng, nhìn về phía một đoàn xe đang tiến tới từ phía xa.

 

Khi chiếc xe sang màu đen dừng lại, kiếm thánh Larmor mở cửa xe ra rồi chậm rãi bước từ trên xe xuống.

 

Larmor lúc này cầm thanh kiếm dài trong tay, trên người mặc một loại áo giáp rất dày và nặng từ thời kỳ trung cổ!

 

Ánh mặt trời buổi sáng chiếu thẳng lên trên bộ áo giáp đó, loé lên ánh sáng màu trắng bạc khiến cho người ta không dám nhìn thẳng!

 

Ngay tức thì, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Larmor!

 

Khoảnh khắc này, khí thế của hắn cực kỳ mạnh mẽ, rõ ràng giống như một thiên thần hạ phàm, uy phong tám hướng!

 

Dưới sự quan sát của mọi người, Larmor ngẩng cao đầu và ưỡn ngực bước về phía trung tâm quảng trường.

 

Không ít cô gái đứng xem xung quanh thậm chí đã phải thốt lên đầy kinh ngạc!

 

“Trời đất ơi, đây là cậu chủ Larmor đó sao, ngầu quá đi thôi!”

 

“Nếu như tôi có thể gả cho cậu chủ Larmor thì thật là tốt quá!”

 

“Cậu chủ Larmor nhất định sẽ giành chiến thắng!”

 

Nghe mấy cô gái trẻ này điên cuồng hô lên, gương mặt Larmor cũng lộ ra vẻ đắc ý không dễ nhận ra.

 

Sau khi đứng vững tại vị trí chính giữa của quảng trường, Larmor liếc mắt nhìn Long Hình và Long Nguyệt, dùng thanh kiếm dài trong tay chỉ về phía Long Hình, nói: “Mày tới trước đi!”

 

Ánh mắt lạnh băng của Long Hình nhìn về phía Larmor, đột nhiên giơ tay lên, một thanh kiếm ngắn dài gần một mét mạnh mẽ phóng ra!

 

Một tia sáng màu bạc với độ cong kỳ dị lao thẳng về phía ngực của Larmor!

 

Kiếm thánh thấy vậy thì lộ ra một nụ cười khinh thường, sau đó vung tay lên, dùng thanh kiếm dài trong tay chém thẳng về phía thanh kiếm sáng chói màu bạc kia!

 

Theo hắn thấy, loại công kích ở cấp độ này rõ ràng chỉ giống như trẻ con chơi nhà chòi, căn bản không thể tạo ra bất cứ uy hiếp gì với hắn!

 

Thế nhưng vào lúc mà thanh kiếm dài trong tay hắn chạm vào thanh kiếm ngắn kia, Larmor không khỏi kinh ngạc trong lòng!

 

Thanh kiếm này của hắn cứ như thể chém trúng vào một ngọn núi nhỏ vậy!

 

Chỉ trong nháy mắt, thanh kiếm dài mà Larmor vung ra không chỉ bị đập cho văng ngược trở lại.

Mà gan bàn tay của hắn cũng bị chấn động cực mạnh, thanh kiếm dài tuột khỏi tay! a


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.