Chiến Thần Bất Bại

Chương 2759:




Carmelo lấy ra một hộp hồng trà từ trên bàn làm việc rồi đặt ở trên bàn, sau đó lại lấy ra một ít tách pha trà, lần lượt đưa cho Locke Thetis và Elkant!

 

Locke Thetis cầm lấy tách trà rồi đặt lên luôn bàn trà trước mặt, cười gượng nói: “Hiệu trưởng Carmelo, thật ra chúng ta cứ nói thẳng ra đi. Bây giờ, chúng ta đều ở thế yếu!”

 

“Tôi và gia tộc cũng đang bị bên phía lâu đài Versailles uy hiếp, tôi nghĩ mọi người cũng sống không dễ dàng gì. Gia tộc phái tôi đến đây chủ yếu là để giải quyết khó khăn trước mắt!”

 

Qua lời kể của Carmelo, Locke Thetis cũng nhận rõ ra rằng so với sống chết, danh lợi ở thế tục chẳng là gì cả!

 

Vậy nên, trong giọng điệu cũng có chút chân thành hơn!

 

“Ừ, nói cách khác, hiện giờ chúng ta đều thống nhất đồng ý nhờ cậu Tiêu can thiệp chuyện này?”

 

Carmelo quay đầu nhìn Locke Thetis nói.

 

“Đúng vậy, tôi vừa mới nói chuyện với gia tộc. Gia tộc tôi cũng đồng ý với ý kiến của ông Carmelo. Tôi hy vọng ông Carmelo có thể sớm ra mặt mời Tiêu Chính Văn tới Âu Lục!”

 

Locke Thetis vừa nói vừa lướt những tin nhắn trong điện thoại di động của mình và đưa tới trước mắt Carmelo.

 

“Chuyện này, e là phải nhờ ông Kanter phải ra mặt mới được. Năm đó tôi chỉ là tay sai của Andre, không có tư cách gì để nói chuyện với cậu Tiêu!”

 

Carmelo nhìn thẳng vào Elkant!

 

“Tôi thật sự xin lỗi, trước hết tôi phải nói rõ một chuyện, quan hệ của chúng tôi với cậu Tiêu không thân thiết như mọi người nghĩ!”

 

“Mấy năm trước, gia tộc chúng tôi may mắn giúp đỡ cậu Tiêu một vài việc nhỏ, nhưng năm năm qua, chúng tôi chưa từng liên lạc với cậu Tiêu!”

 

“E rằng chỉ dựa vào cái thân già của tôi và Filkant cùng tới mời thì cũng rất khó mà mời được cậu Tiêu!”

 

Elkant nói thật.

 

Muốn nhờ Tiêu Chính Văn ra tay giúp họ, dễ dàng vậy sao?

 

Đừng nói đến bây giờ, cho dù là năm năm trước muốn nhờ Tiêu Chính Văn ra tay, cũng là chuyện viển vông!

 

“Thực ra gia tộc chúng tôi cũng đã tính đến chuyện này. Để bày tỏ lòng thành của gia tộc Locke, chúng tôi bằng lòng bỏ ra một gốc hoa Tử Tiêu!”

 

Locke Thetis nói và giơ một ngón tay lên.

 

Một gốc hoa Tử Tiêu?

 

Nếu nói hoa Tử Tiêu hiện nay quả thực vô cùng rất hiếm, nhưng cái giá cũng quá thấp, nghĩ Tiêu Chính Văn là ai chứ?

 

“Cậu Locke Thetis, tôi nghĩ cậu đã hiểu lầm một chuyện. Vốn Tiêu Chính Văn chính là vua Bắc Lương của Hoa Quốc. Chỉ vài giờ trước, cậu ta vừa thống lĩnh võ tông Hoa Quốc, tiêu diệt hết tinh anh võ thuật của Vy Hào!”

 

“Cậu cho rằng người Vy Hào có trong tay bao nhiêu hoa Tử Tiêu? Những đóa hoa Tử Tiêu này là thứ người võ tông dám giấu riêng sao?”

 

Elkant lạnh lùng nói.

 

Bảo ông ta cầm một bông hoa Tử Tiêu đi mời Tiêu Chính Văn ư?

 

Thà đưa thẳng cho ông ta một con dao rồi để ông ta tự sát!

 

“Ông Kanter, ý ông là chúng tôi bỏ ra quá ít sao? Thực ra gia tộc chúng tôi vô cùng bái phục thực lực của Tiêu Chính Văn, nhưng với tư cách là một quý tộc chân chính ở Âu Lục, tôi có điều không biết có nên nói hay không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.