Chiến Thần Bất Bại

Chương 2747:




 

Bên trong hộ quốc đại trận chứa đựng Quốc Vận của cả Vy Hào!

 

Nếu như hộ quốc đại trận bị phá giải, vậy thì Quốc Vận của cả nước Vy Hào sẽ rơi vào trong tay cậu ta!

 

Dù là như vậy, người dám kiểm soát Quốc Vận một nước để diệt vong chính nước đó cũng quá ư là hiếm có trong lịch sử!

 

Đừng nói là Cansha, dù là tổ thần Hachiki Orochi trong miệng hắn thì căn bản cũng chẳng thể chịu đựng được việc sức sống bị rút cạn!

 

Vốn dĩ Hachiki Orochi đã có ấn tượng về việc phục hồi, thế nhưng sau khi sức sống của cả Vy Hào bị rút cạn thì sự phục hồi của Hachiki Orochi đã chẳng còn hy vọng gì nữa!

 

Càng đáng sợ hơn là sức sống và tử khí lại tồn tại song hành với nhau.

 

Nếu như sức sống bị rút cạn, vậy thì cả Vy Hào cũng chỉ còn lại tử khí, tất cả mọi người trên cả nước sẽ gặp phải tác động rất lớn!

 

Tất cả mọi người đều chẳng thể sống quá bốn mươi tuổi!

 

Đây cũng là một trong số những lý do tại sao Cansha lại cuồng loạn tới vậy!

 

“Giết!”

 

Khi hộ quốc đại trận biến mất, bọn mày Sở Hồng Thiên lập tức dồn toàn lực, ban nãy bọn họ cũng chỉ bị chấn động bởi trận mưa sao băng đáng sợ kia mà thôi!

 

Lúc này, hộ quốc đại trận của Vy Hào đã bị phá giải, người trong võ tông Hoa Quốc cũng bộc lộ ra chiến lực nên có chỉ trong nháy mắt!

 

Ngay tức thì, vô số đầu của võ giả Vy Hào cứ thế bay lên cao bên trên mặt biển!

 

Cansha trợn trừng mắt nhìn cảnh tượng đẫm máu trước mắt, thế nhưng chẳng còn khả năng thay đổi cục diện được nữa!

 

Ohara đã chết, năng lực của một mình hắn sao có thể là đối thủ của Tiêu Chính Văn và ông Mạc?

 

“Ôi! Tiêu Chính Văn, Hoa Quốc có một câu nói cổ, làm chuyện gì cũng phải để lại cho người khác đường lui, lẽ nào mày không sợ sau này gặp phải quả báo hay sao?”

 

Cansha nói bằng giọng điệu bi thương.

 

Nhìn thấy niềm hy vọng thế hệ sau, thậm chí là thế hệ sau sau nữa của Vy Hào bị Hoa Quốc giết sạch như vậy, trong lòng hắn khó chịu như bị dao cứa vào!

 

“Ồ? Làm chuyện gì cũng phải để lại cho người khác đường lui? Người Vy Hào bọn mày xứng đáng nói câu này hay sao?”

 

“Năm năm trước, cường giả Vy Hào bọn mày từ vùng ngoài lãnh thổ trở về, luôn miệng nói muốn tiêu diệt hết hàng tỉ sinh linh của Hoa Quốc, đồn đại xoá tên Hoa Quốc ra khỏi thế giới kể từ bây giờ!”

 

“Mấy ngày trước, bọn mày lại thừa cơ lúc cường giả vùng ngoài lãnh thổ của Hoa Quốc vẫn chưa thể trở về kịp thời mà ồ ạt kéo tới xâm phạm, chém giết tướng sĩ của tao, lúc bắt người dân Hoa Quốc đi, bọn mày có từng nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay không?”

 

“Hơn một trăm năm trước, người Vy Hào đã giết hại bao nhiêu con dân Hoa Quốc trên lãnh thổ của tao? Bọn mày có từng nghĩ tới chuyện nhận tội với con dân Hoa Quốc hay không?”

 

“Hôm nay nợ mới nợ cũ tính chung luôn thể, Vy Hào bọn mày dù có vong quốc diệt chủng thì cũng là gieo gió gặt bão!”

 

Nói tới đây, Tiêu Chính Văn sải bước tiến lên trước, kiếm Tần Vương sắc bén kề sát lên trên cổ Cansha!

 

“Hừ! Tiêu Chính Văn, người Vy Hào chúng tôi có tổ thần che chở, dù mày tạm thời chiếm thế thượng phong thì cũng có làm sao? Dù tính mạng của tao nằm trong tay mày thì thế nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.