Chiến Thần Bất Bại

Chương 2745:




Nói như vậy, thân phận của Tiêu Chính Văn đáng sợ đến mức nào?

 

Thử nghĩ xem, một gia tộc cổ đại có nguồn gốc từ thời Tiên Tần, hơn nữa còn bồi dưỡng ra một Thế Tử có lực chiến đáng sợ như Tiêu Chính Văn.

 

Vậy chẳng phải địa vị của thế gia này ở Hoa Quốc rất cao sao?

 

Nghĩ đến đây, Ohara nghĩ đến một đáp án mà hắn không dám nghĩ tới.

 

Lẽ nào Tiêu Chính Văn không phải họ Tiêu mà là họ Doanh?

 

Không thể nào!

 

Gia tộc đó đã bị xóa sổ từ lâu trong lịch sử lâu đời của Hoa Quốc!

 

Lúc này, không chỉ Ohara kinh ngạc mà ngay cả ông cụ Mạc cũng không tin vào mắt mình.

 

Ohara thực sự đã thua Tiêu Chính Văn?

 

Mặc dù cụ ta chưa từng đấu với Ohara, nhưng thực lực của Ohara luôn ngang tài ngang sức với Cansha.

 

Thực lực hiện tại của Cansha đã đạt đến Nhân Vương cấp hai đỉnh cao.

 

Vậy Ohara thì sao?

 

Ít nhất cũng phải ngang hàng với Cansha!

 

Nhân Vương cấp hai lại bị Tiêu Chính Văn chặt đứt cánh tay chỉ bằng một nhát kiếm?

 

Ngay cả ông Mạc cũng thầm nghi ngờ giống suy nghĩ của Ohara, không biết Tiêu Chính Văn có phải Thế Tử của nhà họ Doanh hay không!

 

Chỉ những người trong gia tộc đó mới biết rõ về thuật âm dương, từ đó mới có thể tìm thấy cơ thể thật của Ohara trong vô số ảo ảnh.

 

Nhưng bọn họ đâu biết, những ghi chép về thời Tiên Tần chỉ là phần nổi của tảng băng trong Thiên Sơn Thư Lục mà thôi!

 

Sau cơn hoảng loạn vì bị chém, sắc mặt của Ohara bình tĩnh trở lại.

 

Hắn lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, cho dù hôm nay tao chết trong tay mày thì những người này cũng sẽ phải chôn cùng tao”.

 

“Một mình tao tàn sát hết võ tông Hoa Quốc cũng coi như cái chết có ý nghĩa!”

 

Nói đến đây, trên mặt Ohara lộ ra vẻ tàn nhẫn.

 

Lúc này, hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác, trốn thoát cũng không được, kế hoạch duy nhất bây giờ là sống chết sống mái, cùng tất cả võ giả Hoa Quốc vào chỗ chết.

 

Đặc biệt là sau khi đoán được Tiêu Chính Văn rất có khả năng là Thế Tử nhà họ Doanh, hắn càng thêm chắc chắn về quyết định này.

 

Trong hai nghìn năm qua, nhà họ Doanh đã trở nên mờ nhạt trong mắt mọi người, ngay cả người vùng ngoài lãnh thổ cũng hiếm khi nghe thấy họ này.

 

Nếu người nhà họ Doanh lớn mạnh trở lại thì đó sẽ là cơn ác mộng thực sự đối với Vy Hào.

 

Cho dù Tổ Thần sống dậy thì cũng có thể sẽ chết dưới tay người này.

 

Vì vậy, đổi mạng sống của hắn lấy sự yên ổn của Tổ Thần cũng là chuyện tốt.

 

“Ồ? Sống chết cùng bọn tao? Mày nghĩ một mình mày làm được điều đó sao?”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Ohara còn chưa kịp đáp lại, những đám mây đen trên bầu trời đã rút đi cực nhanh với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

 

Vùng biển tối đen như mực vừa rồi cũng bắt đầu phản chiếu tia nắng.

 

Lúc Ohara còn đang sững sờ thì Tiêu Chính Văn đột nhiên bước đến gần rồi chỉ tay vào ngực Ohara.

 

“Bùm!”

 

Một màn ánh sáng vàng đột nhiên xuất hiện, biến những đám mây đen trên bầu trời thành màu vàng.

 

“Trên đời này không chỉ có thời gian mà còn có không gian! Giữa thời gian và không gian còn có vô số mối quan hệ. Đáng tiếc là mày đã không còn cơ hội để hiểu được những điều này nữa rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.